"Nói láo, kẻ thật sự không muốn tôi thoải mái là chị! Chị chính là ghen tị tôi từ nhỏ đã được ba yêu thương, chị liền không muốn thừa nhận bản thân là người phụ nữ thất bại, bị Mộ Liên vứt bỏ phản bội, cho nên mới dùng biện pháp này với tôi."
"Chị không phải luôn ghi hận chuyện mẹ chị đoản mệnh chết sớm, không có được phúc phần như mẹ tôi, có thể ngồi vững vàng trên ghế bà chủ Tần gia..."
Tần Trăn Trăn giận đùng đùng, cũng không biết lựa lời mà nói, cứ thế đứng lên mắng tới tấp, Lý Uyển Linh nghe thấy lời này, trong lòng cũng kinh hãi.
Không đợi Tần Trăn Trăn nói xong, Lý Uyển Linh liền nghiêm nghị cắt lời cô ta, "Nói bậy bạ cái gì đó? Con im miệng cho mẹ, mau xin lỗi chị con ngay!"
"Con không muốn, con nói cái gì sai sao? Mẹ chị ta chính là một nữ nhân đoản mệnh!" Tần Trăn Trăn đỏ mặt gào thét.
Tần Trăn Trăn vừa dứt lời, Tần Tranh Vanh liền rút một cây roi trang trí gần đó ra, tiến lên quất mạnh vào người Tần Trăn Trăn.
"Cô nói ai đoản mệnh hả?" Tần Tranh Vanh phát giận, hắn xuống tay không một chút lưu tình, đánh được vài cái thì trên người Tần Trăn Trăn liền có vài vệt máu.
Tần Trăn Trăn thét lên, ôm đầu chạy trốn.
Lý Uyển Linh cũng sợ hết hồn, không nghĩ tới Tần Tranh Vanh sẽ phát giận lớn như thế, bà ta vội vàng ở bên cạnh khuyên giải Tần Tranh Vanh.
"Đừng đánh, nó là con gái, anh phá hủy mặt nó, sau này nó làm sao lập gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/4094249/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.