Chương trước
Chương sau
Editor/ Beta: Nê———

Tôn nghiêm của thân vương khiến Hạ Dạ vô cùng không cam lòng, hắn phải cho nàng tình yêu của mình sao?

Một huyết tộc vạn năm lại nảy sinh tình cảm với thiên sứ.

Lúc này như có thanh âm gì đó đang rít gào trong lòng hắn.

Thiên sứ! Huyết tộc! Hai người kết hợp nhất định sẽ không có kết cục tốt!

Tâm hắn phiền loạn, sức lực trên tay liền tăng lên, Sophie mặt đầy ái mộ cũng dần dần hoảng sợ.

"Đại, đại nhân...... Không, không cần... Ta sai rồi, đừng giết ta......"

Thời điểm tánh mạng bị đe dọa, sự ái mộ của Sophie dành cho hắn đã không còn chút nào.

Thanh âm cầu xin đã đánh thức Hạ Dạ.

Quăng người phụ nữ xuống đất, hắn ngồi trên quan tài, áo choàng và khung cảnh xung quanh liền lộ ra một cổ tử khí khó hiểu.

Hắn nói: "Sophie, ngươi đi kêu Andre tới đây."

Sophie che lại cổ đứng lên, kinh sợ nói: "Vâng."

Không bao lâu, Sophie liền mang theo Andre quay lại. Nàng ta thối lui ra ngoài cửa, cho hai người không gian trò chuyện.

Ánh mắt Hạ Dạ dừng trên người Andre, nửa ngày sau mới lạnh nhạt lên tiếng: "Andre, ngươi nói xem, làm sao mới thuần phục được một người phụ nữ khó chiều? Dùng thực lực, quyền lợi, hay là châu báu?"

Bây giờ Hạ Dạ vẫn còn nhớ rõ ánh mắt của nàng, tràn ngập tình yêu, ngọt ngào đến mức răng nanh của hắn muốn cắn vào. Nhưng một huyết tộc vạn năm như hắn, vẫn có thể phân biệt được đó đều là giả.

Thiếu nữ khát khao tình yêu của hắn, nếu hắn không yêu nàng, nàng cũng sẽ không đưa tình yêu thật lòng của mình ra.

Nhưng nếu Liliane yêu hắn, như vậy máu của nàng sẽ càng thơm ngon hơn!

Nghĩ đến đây, dạ dày của Hạ Dạ liền bắt đầu mấp máy.

Tuyệt mỹ đến mức khiến người ta phải chảy nước dãi ba thước.

Tuyệt mỹ đến mức thần trí muốn yêu đương.

Hắn lại đột nhiên nhớ tới, Liliane đã ba ngày không quay về rồi.

Nàng cùng với tên huyết hầu kia đã đi đâu?

Tiếng Andre thong dong trấn định gọi suy nghĩ Hạ Dạ lại: "Đại nhân, thuần phục nữ nhân là chuyện đơn giản nhất trên đời này."

Hạ Dạ cười lạnh.

Hừ, việc này một chút cũng không đơn giản!

Ngay sau đó, trên mặt Andre hiện lên một nụ cười ẩn ý: "Chỉ cần dùng chút thuốc, ngay cả liệt nữ cũng sẽ quy phục ngài."

Ánh mặt Hạ Dạ lóe lên, cuối cùng, hắn lạnh giọng nói: "Andre, ta khuyên ngươi một câu, thuốc nhiều hại thân, cho dù là xuân dược cũng không......"

Hắn còn chưa nói xong, Andre lại như con mèo bị dẫm đuôi mà hô một tiếng.

"Trời ạ! Đại nhân, Andre ở trong lòng người bỉ ổi thế sao? Ta chỉ muốn nói, đây cũng không phải thứ đồ thấp kém gì, mà là —— hắc hắc, một loại bảo bối có thể khiến cho một người nhất kiến chung tình với một người!"

Nói xong, Andre lấy từ trong ngực ra một bình thuốc, quý trọng đổ một viên thuốc màu đỏ ra lòng bàn tay.

"Đây là viên 'động tâm', sẽ khiến cho người ta yêu hết mình, cho dù là huyết tộc không có nhịp tim, cũng có thể khiến người khác say mê."

"Đây là thứ ta dùng hết công phu mới làm ra được, ta nguyện ý hiến cho đại nhân, đại nhân có thể cho cô gái không biết tình thú kia ăn nó."

Liếc viên thuốc màu đỏ trong tay Andre, ánh mắt Hạ Dạ liền trở nên thâm trầm.

Hắn có thể không cần bỏ ra cảm tình, là có thể thu hoạch được trái tim của thiếu nữ.

Hạ Dạ lạnh nhạt hỏi: "Thuốc này hiệu quả bao lâu."

"Có! Nửa tháng."

"Chỉ có nửa tháng à." Mày Hạ Dạ nhăn lại, không biết là vì thời gian quá ngắn mà thất vọng, hay là vì tôn nghiêm của thân vương khiến hắn không nỡ bỏ mặt mũi đi làm loại chuyện ti tiện này.

Hắn để Andre đi ra ngoài trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.