Bạch Kiêu chận rãi lăn xuống giường, nhẹ nhàng mặc quần lại.
Anh bước vô nhà vệ sinh, đem bàn tay dính máu của mình rửa qua.
Rõ ràng mới ban nãy thôi đang là dáng vẻ động dục thèm khát, đảo mắt cái bèn trở thành người đàn ông áo trắng với hơi thở tràn đầy sự tiên nhân.
Thực ảo ma mà!
Nói lật mặt liền lật mặt luôn!
Tốc độ so với lật bánh tráng còn thành thục hơn!
Tiếng nước ào ào từ nhà vệ sinh dội vào tai. Bạch Lạp Sa thẫn thờ đưa hai lòng bàn tay úp vô mặt. Đôi môi mọng mím chặt đầy, mắt đẹp chớp chớp ngập vẻ bi ai.
Hơi nóng...
Cô khẽ cử động hai đùi...
Chỉ cảm thấy một cỗ ướt át lan khắp chân tâm.
Nhẹ nhàng nhấc mông dậy, Bạch Lạp Sa mới sững sờ phát hiện...
Trên nệm nay bỗng xuất hiện một vệt đỏ mờ nhạt.
Bà dì thế mà lại đến thăm cô thật!
Lời nói dối... không có bị bại lộ!
Trời độ rồi!
Đương lúc Bạch Lạp Sa hạnh phúc khôn nguôi, Bạch Kiêu lại từ nhà vệ sinh bước ra.
Vừa thấy cái mặt chó giả dối đạo mạo của anh, tâm tình hứng chí bừng bừng của bé Sa bèn tuột dốc không phanh.
Cô căm giận nhìn anh...
Nếu như Bạch Lạp Sa là một con mèo, phỏng chừng cô sớm giương nanh múa vuốt lên hòng cào chết gã đàn ông đốn mạt này rồi.
Trên trán cô dường như viết ra mấy chữ to đùng kiểu: "Không vui, muốn đánh người!"
Song đối với ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chin-kiep-phieu-lac-chon-tran-gian/2489680/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.