Bạch Lạp Sa thực sự cảm thấy, nam chủ đại nhân là muốn giết cô...
Đúng vậy, là giết cô đó...
Phanh thây ngũ mã, lăng trì xử tử cái gì cũng nghĩ qua hết rồi...
Bạch Lạp Sa không sợ nam chủ đánh mình, bạo hành mình...
Tới tới, cô mà được buff thanh máu bất tử, cô liền múc ảnh một trăm linh tám lần liên tiếp luôn.
Nhưng giờ bé là người thường a!
Chỉ sợ cái mạng nhỏ của bé khó giữ thôi...
Hai mắt lo lắng đảo loạn một hồi...
Cuối cùng bóng đèn trên đầu Bạch Lạp Sa cũng bật sáng...
Ban đầu hoảng quá không có nghĩ tới...
Là skill diễn kịch đệ nhất của cô nha.
Nói diễn liền bật lên chế độ diễn, gương mặt mới nãy còn mang sắc thái un bờ li vờ bồ của bé Sa bèn chuyển thành...
Ừm, nếu như theo tay bút miêu tả của mấy tác giả truyện ngôn tình, vậy thì gương mặt Bạch Lạp Sa lúc này sẽ kiểu, lệ châu tràn đầy khoé mi, gò má diễm lệ ánh nước. Ánh mắt cô gái ấy mang theo ba phần đau thương và bảy phần tuyệt vọng. Bi ai ngửa cổ...
Cô khó khăn hỏi.
"Niếp Tranh...Anh thà...thà giết em... cũng không thèm...thèm nghe em... giải thích ư?"
Nhìn đi, biểu cảm này có bao nhiêu khổ sở?
Nghe đi, lời thoại này có bao nhiêu tha thiết?
Trời xanh còn phải động lòng, huống chi một phàm nhân...
Hì, trời xanh có động lòng hay không thì Bạch Lạp Sa không biết...
Nhưng người đàn ông đang bóp cổ cô đây...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chin-kiep-phieu-lac-chon-tran-gian/2489598/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.