Kỷ Bách Ngôn: "..."
Hết cách, nhìn mặt cô thế kia, anh cũng không nỡ ép.
Nhưng vào nhà tắm thì rất nhạt nhẽo.
Kỷ Bách Ngôn bất đắc dĩ đóng cửa phòng, lấy đâu ra cái ghế, cởi ra trói buộc dưới thân, ngồi lên.
Bàn tay cầm lấy phân thân nóng rực, bắt đầu chuyển động.
Ánh mắt si mê gắt gao nhìn cô gái trên giường.
Ngoại trừ cô ra, anh thực sự không thể phản ứng với ai.
"Lạp Sa...Ừm...Em đừng...nhìn anh thế." Ánh mắt của cô khiến anh muốn bắn.
Anh sẽ bắn mất.
Bạch Lạp Sa trầm mặc nhìn cái to dài đó.
"..." Vô sỉ!
Cô lấy cái chăn bọc kín đầu, cố lờ qua cái âm thanh tựa ma âm cứ nhọp nhẹp ẩm ướt sau tai.
Ngủ thôi!
Lúc nào cũng vậy, Kỷ Bách Ngôn, anh ta lại thẩm du trước mặt bé rồi.
Vợ chồng một hồi, hôn nhân mười năm, cô vẫn là không quen với bộ dạng cầm thú thái quá này của anh.
Một người đàn ông tốt đẹp ôn hoà nhã nhặn, thanh lịch thế, tại sao khi lên giường, bộ mặt lại khác hẳn.
Những ngôn từ dâm ô đãng uế đó, cô nghe mà đỏ mặt ngủ không nổi luôn.
"Lạp Sa, anh muốn bàn chân em."
"Hả?"
"Anh mượn chân em." Lòng bàn chân cô rất mềm...
Tuy không mềm ướt như bên trong cô.
Nhưng may ra, nó mềm mềm hơn lòng bàn tay thô ráp của anh.
Việc đem tinh d*ch chính mình phun đầy chân cô, viễn cảnh nhục dục đó cũng đủ khiến anh đê mê quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chin-kiep-phieu-lac-chon-tran-gian/2489518/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.