Dạ Sanh tầng năm.
Tư Tình đứng ở hành lang, đầu ghé vào cánh cửa phòng to lớn nọ...
Bên tai lọt vào những thanh âm mang tính người lớn đầy khả nghi, sắc mặt cổ dần tái lại.
Bạch Lạp Sa trong lòng vừa hoang mang vừa mong ngóng.
"Ư...A.. A...Nhẹ...nhẹ thôi..."
"Hức...em không muốn..."
Thanh âm nữ nhân yếu ớt.
"Không muốn cái gì. Làm cho tốt, không phải đây là điều cô muốn sao?"
Giọng điệu nam nhân bỡn cợt vang lên.
Chát chát...
Rồi cả tiếng cười đùa...
Tiếng da thịt va chạm đầy ái muội.
Bạch Lạp Sa: "..."
Ôi...
Không nghe thấy tiếng nói của Kỷ Bách Ngôn...
Liệu anh có ở trong đó hay không?
Đương lúc cô đang phân vân..
Tư Tình bên cạnh đã rất hung mãnh đánh mất hình tượng tiểu thư khuê các, giơ chân đạp tung cửa.
"Hả...?" Bạch Lạp Sa thực sự đã bị cô bạn thân dọa cho sợ, đau khổ đưa tay ôm ngực...
Cô đang mang thai đó, cơ mà cô có cảm giác cô sắp xảy thai đến nơi mất.
Tư Tình giật mình lùi bước về phía sau, bị tràng cảnh thác loạn dâm uế trước mặt doạ cho kinh hồn.
Cổ đau đớn nhìn người bạn trai của mình, cùng với bao anh em khác.
Bọn họ đều đang cuống cuồng mặc lại quần...
Bọn họ nãy đều đồng loạt cưỡi lên người một nữ nhân.
Tư Tình nhìn vào thân thể trắng nõn đầy dấu hôn cùng gương mặt xinh xắn, biểu cảm hoang dại của cô gái do động tình...
Rồi lại nhìn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chin-kiep-phieu-lac-chon-tran-gian/2489510/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.