Buổi tối.
Lần đầu tiên, Ngu Tiểu Mạc hoài niệm giường lớn ấm áp.
Hiện tại hắn nằm trên giường vỏ sò của nhân ngư, tai có thể nghe được tiếng nước róc rách, an bình mà ôn hòa, thế nhưng, hắn luôn cảm thấy thiếu gì đó.
Màn đêm sâu thẳm, Ngu Tiểu Mạc lén lút xoay người, nhìn người nọ cách mình không quá hai thước, trừng mắt.
Hắn nhớ ôm ấp của Mạc Sở.
Đã ngủ chung với y thành thói quen, hiện tại phải tách riêng, thật là có chút không ngủ được.
Ngu Tiểu Mạc rất muốn len lén leo lên giường Mạc Sở, đáng tiếc, nhân ngư vị thành niên không thể rời nước quá lâu.
Mệt mỏi vẫy vẫy cái đuôi, một lần nữa Ngu Tiểu Mạc nhắm nghiền hai mắt, nhớ lại những lời Mạc Sở nói với hắn lúc sáng sớm.
Bị chủ hệ thống làm lơ gì đó, ngay cả Hoàng cũng không giải thích được, cuối cùng chỉ nói một câu: "Chính là nghĩa trên mặt chữ."
Mà Mạc Sở thì càng bình tĩnh, dù sao y đã sớm biết, đối mặt với lo lắng của Ngu Tiểu Mạc cũng chỉ là cười trấn an hắn, nói: "Không sao, đem những chuyện này giao cho ta là được rồi."
Thực sự là...
Ngu Tiểu Mạc lại vẫy vẫy đuôi, không cẩn thận phát ra âm thanh đập nước.
Hắn cũng muốn giúp đỡ Mạc Sở, muốn đứng chung một chỗ với Mạc Sở, cùng y đối mặt tất cả.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Ngu Tiểu Mạc nhịn không được lại trợn mắt nhìn về phía người kia.
Nhưng mà, lúc nãy Mạc Sở còn nằm trên giường đã không còn thấy bóng dáng.
Ngu Tiểu Mạc kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chi-vai-ac-luon-khong-biet-xau-ho/762531/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.