Hương vị hồng trà nồng đậm, chung trà tinh xảo dưới ánh mặt trời tản ra màu vàng nhạt sáng bóng. Một bàn tay thon dài bưng chung trà, ngón tay ma sát trên thành ly, dùng sức đến khi đầu ngón tay trắng bệch.
Thần sắc Andean không tốt lành gì nhìn chằm chằm nhân ngư trong ao nước đang đưa lưng về phía mình, không biết mình đã bảo trì động tác này từ rất lâu rồi.
Một buổi trà chiều tốt lành biến thành bầu không khí tang thương quỷ dị, mỗi một thị vệ của nhị hoàng tử đều không dám hé răng, một mực cúi đầu, cung kính đứng bên cạnh, nỗ lực giảm xuống sự tồn tại của mình.
Kỳ thực, đối với tiểu nhân ngư mà nhị hoàng tử của bọn họ mua về là tương đối kính nể.
Không ai to gan lớn mật đến mức dám xối nước nhị hoàng tử hay cáu kỉnh bạo nộ này đâu, dám làm như vậy, đã sớm chết rồi ——
Ngoại trừ nhân ngư này.
Sau khi bị đuôi cá tạt cho ướt nhẹp, nhị hoàng tử không có lập tức nổi giận lôi nhân ngư này xuống giết, trái lại yên lặng quay về thay quần áo khác, sau đó lại tới nhìn nhân ngư này.
Tuy rằng từ đầu tới cuối, Andean đều mang gương mặt âm trầm, vừa nhìn cũng biết là tức giận không nhẹ, nhưng đối với bọn người hầu đã hầu hạ bên cạnh y nhiều năm như vậy, không thể không nói là một kỳ tích.
Lão quản gia chăm sóc Andean từ nhỏ đến lớn, cũng là người gần gũi y nhất cũng có chung ý nghĩ như thế, cho nên ánh mắt ông nhìn Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chi-vai-ac-luon-khong-biet-xau-ho/762527/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.