Sở dĩ Dinos có thể nhặt Gaia từ trong phi hành khí rơi trước cửa nhà, theo lời của hắn mà nói, chỉ do đời trước sống không tốt đời này xui xẻo, mới nhặt về một người như vậy, thật sự rất lỗ vốn. 
Mặc dù như thế, hắn vẫn kéo Gaia về nhà. 
"Phí ăn ở, phí tiền điện nước, phí quần áo." 
Hắn ngồi xổm bên giường, cầm bút "sột soạt" viết trước mặt Gaia đang nửa sống nửa chết: "A, tiền thuốc men của anh cũng phải chi trả. Như vậy tính toán tổng cộng liền hết xxxx vạn ngân hà tệ, hôm nay tôi có lòng tốt bớt cho anh, đưa tôi —— ừm, xxxx vạn là được rời." 
Gaia nửa sống nửa chết: "....." Tại sao cậu không đi cướp luôn đi?" 
Dinos liếc mắt: "Tại sao anh không đi chết đi?" 
Số tiền này cuối cùng cũng không thu vào túi Dinos được, nguyên nhân rất đơn giản, đòi tiền Gaia không có, chỉ có một cái mạng. 
Vì một chữ, nghèo. 
"Thật sự anh là đại thiếu gia nhà nào đó à? Sao lại nghèo như vậy?" 
Dinos vất vả băng bó vết thương cho y còn không ngừng oán giận: "Vụ này lỗ nặng rồi, anh nên lấy thân báo đáp tôi đi." 
Gaia: "....." 
Dinos nhướng mắt nhìn y bị quấn một đống băng vải, cuối cùng "hừm" một tiếng: "Thôi quên đi, lấy nhan sắc của anh đến lấy thân báo đáp cũng không thể gọi là lấy thân báo đáp, phải gọi là lấy oán trả ơn." 
Gaia: "....." 
Y nghĩ có một ngày y nhất định chết ở chỗ này, không phải là chết vì vết thương trên người, mà là bị người này làm cho tức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chi-vai-ac-luon-khong-biet-xau-ho/762509/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.