Bệnh viện.
Ở ngoài cửa của một phòng bệnh VIP, có một nam một nữ đứng ngoài.
"Hu hu hu......."
"Tiểu Đào, đừng khóc".
Bạch Đào một bên khóc đến thương tâm, một bên được Tiêu Minh vỗ lưng an ủi.
"Hu hu..... sao cậu ấy lại dại dột như thế? Cậu ấy vẫn còn trẻ......"
Bộ dáng cô nhu nhược dễ vỡ, giọng điệu như nấc lên, nghẹn nghẹn làm người khác đau lòng.
Tiêu Minh đứng im ôm Bạch Đào như thế, đợi đến khi cô bắt đầu ngừng khóc, hắn mới mở miệng nói.
"Em đừng lo, những kẻ kia đã bị cảnh sát bắt được rồi, nhưng họ lại không thấy cô gái nào như em nói cả".
"Sao lại thế?". Đôi mắt cô hơi sưng lên, âm thanh không thể tin được.
"Anh cũng đã hỏi lại, cảnh sát nói bọn cướp không có đồng bọn là cô gái".
"Vậy..... vậy sao?".
Thật ra chính Bạch Đào cũng không chắc cô gái mà mình gặp có phải đồng bọn với bọn cướp kia hay không, cô chỉ nghe Lục Thanh Ngọc nói.....
"Em...... em cũng chỉ nghe Thanh Thanh suy đoán, chắc có lẽ là cô ấy nhầm rồi".
Bạch Đào nói như muốn giải thích, nhưng thực chất là phủi sạch quan hệ với mình, đến cuối cùng vẫn là như muốn nói Lục Thanh Ngọc sai.
"Được rồi, không nói chuyện này nữa, tí nữa anh còn có việc, để anh đưa em về".
"Không cần đâu" Cô lắc lắc đầu "Em muốn ở lại chăm sóc Thanh Thanh".
Tiêu Minh suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng đồng ý với Bạch Đào.
"Vậy em cẩn thận một chút, khi nào về thì gọi anh một tiếng".
"Được".
Đợi khi bóng lưng Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-boss-phan-dien-nghich-tap-ai-dam-tranh-phong/749860/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.