Tĩnh Hạ hơi híp mắt.
Muốn giáo huấn cô?
Đúng là chán sống.
Cô còn chưa giáo huấn đám người này thì thôi, bọn chúng còn giám lên mặt với cô?
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Giỏi thì tới đây.
[Yên Nhiên Giai Lệ]: Nếu cô đã nói vậy thì chúng ta PK.
[Đào Vũ Lan Tâm]: Mọi người dừng lại đi, đừng gây sự với nhau, là lỗi của tôi, tôi xin lỗi là được.
[Cửu Trọng Thiên]: Tiểu Đào, em đâu có lỗi gì, nếu có lỗi thì phải là cô ta.
[Băng Thanh Ngọc Khiết]: Đúng đó tiểu Đào, cậu quá hiền rồi mới dễ bị cô ta bắt nạt đó.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Tiêu Minh, tôi có lỗi gì, giỏi thì kể ra xem.
[Ngỡ Như Là Mơ]: Cô dám gọi thẳng tên Đại thần? Thật quá phận.
[Lung La Lung Linh]: Cô tất nhiên là có tội lớn, dám là kẻ thứ ba xen vào giữa Đại thần với Đào Vũ Lan Tâm.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Xen vào giữa bọn họ? Xin lỗi đi, tôi với Tiêu Minh hẹn hò hai năm rồi, tôi mới không thèm làm kẻ thứ ba gì đó đâu.
[Băng Thanh Ngọc Khiết]: Cô dám nói láo? Đại thần với tiểu Đào đã hẹn hò từ sớm rồi, cô bịa chuyện để che mắt mọi người sao?
[Yên Nhiên Giai Lệ]: Mọi người đừng nghe cô ta nói bậy, cô ta đang bị chuyện đó.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Tôi còn chưa nói đến cái khác đâu, mấy người kích động như vậy làm gì?
[Băng Thanh Ngọc Khiết]: Ai kích động? Cả nhà cô mới kích động.
Tĩnh Hạ cũng không nói nhiều, trực tiếp đi tìm bằng chứng.
Bây giờ cuộc nói chuyện riêng tư của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-boss-phan-dien-nghich-tap-ai-dam-tranh-phong/749849/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.