Edt: Nhan
Hạ Tư Viêm thản nhiên nói: “Vốn dĩ anh ta cũng chẳng tốt đẹp gì, chết chưa hết tội.”
“Anh ta quả thật không phải là người tốt. Nhưng anh cũng không phải một người dễ dàng mở miệng dặn dò người khác phải ra tay độc ác.” Khúc Yên ngẩng mặt lên nhìn gương mặt tuấn mỹ của người đàn ông trước mắt: “Em cứ quên hỏi mãi, anh có để ý tới trinh tiết không?”
Cô hỏi vô cùng trực tiếp.
Hạ Tư Viêm khẽ giật mình, lập tức phủ nhận: “Không.”
Đời này, hắn gặp cô quá trễ.
Cô từng qua lại với người đàn ông khác, hắn cũng không trách được.
Nhưng nếu nói một chút quan tâm cũng không có thì là giả.
“Nói thật đi.” Khúc Yên tiến lên một bước, ôm lấy eo hắn, dựa đầu vào ngực hắn rồi ngước mắt nhìn: “Đêm đó chúng ta phát sinh quan hệ, em không chảy máu trinh, có phải anh rất để ý không?”
Hạ Tư Viêm cụp mắt xuống nhìn mắt hạnh rạng ngời của cô gái trước ngực, trầm giọng: “Không phải là anh để ý, anh chỉ trách bản thân không nhớ lại sớm hơn một chút, không đi tìm em sớm hơn một chút.”
“Anh không hỏi là em và Đường Minh Diệu đã làm đến bước nào rồi à?”
Mặc dù là nồi của nguyên chủ nhưng nguyên chủ cũng chưa phát sinh quan hệ nam nữ với Đường Minh Diệu.
Chẳng qua là Khúc Yên cảm thấy trong lòng Hạ Tư Viêm có khúc mắc, cô không đoán được là gì.
“Chuyện của quá khứ rồi, không quan trọng.” Hạ Tư Viêm cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331491/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.