Edt: Nhan
"Cô Khúc, cô mau buông tay." Hạ Tư Viêm nhẫn nại phút chốc, cố nhịn không ném cô qua vai, nói: "Cô bình tĩnh một chút, khóc cũng không có tác dụng gì."
"Tôi sợ bóng tối......" Khúc Yên khóc nức nở, giọng nói mềm mại rất êm tai.
Bình thường tại thời điểm này đàn ông đều sẽ nảy sinh cảm giác thương tiếc, nhưng ngay lúc này, trong đầu Khúc Yên đột nhiên đinh một tiếng --
【 Giá trị hảo cảm của nam chủ -1】
Khúc Yên choáng váng!
Thế mà giá trị hảo cảm lại giảm xuống, từ 0 đã biến thành -1!
Một cái ôm này lại còn là thiệt thòi!
"Tôi không khóc......" Cô lập tức buông Hạ Tư Viêm ra, chui vào góc thang máy, thu mình đợi người tới.
Hạ Tư Viêm mở đèn pin trên điện thoại lên, ánh sáng lướt qua khuôn mặt còn vương nước mắt của cô.
Có mấy phần đáng thương.
"Cô Khúc, cô có thể cầm điện thoại giúp tôi một chút không? Giúp tôi soi sáng trần thang máy." Hạ Tư Viêm nhíu mày, nữ minh tinh này thực sự quá yếu...
"Không thể." Tâm tình Khúc Yên không tốt, lười giúp.
Cô ngồi xuống, vùi đầu vào giữa hai đầu gối.
Cô gọi trợ thủ hệ thống Tiểu Thất ra, lặng lẽ hỏi: "Vì sao vừa rồi giá trị hảo cảm lại giảm xuống?"
Tiểu Thất căn cứ vào biểu đồ cảm xúc của nam chủ, phân tích: "Từ nhỏ nam chủ đã luyện võ, có tính cảnh giác rất cao. Kí chủ vừa rồi đột nhiên ôm lấy hắn, theo bản năng, hắn muốn hất ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331425/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.