Khúc Yên rời khỏi cửa công an phường ở Đông Thành, lấy khẩu trang trong túi ra, che đi khuôn mặt nhỏ mang theo vẻ buồn ngủ khó nén.
"Cảm ơn cô Khúc đã phối hợp." Anh cảnh sát trẻ tiễn cô ra đến cửa, hăng hái nói: "Đã trễ như vậy rồi, cô nhớ chú ý an toàn."
Khúc Yên "ừ" một tiếng, giọng nói mềm mại nhưng cảm giác có chút nghẹt mũi.
Mấy giờ trước cô vừa hoàn thành cảnh quay trong bể bơi, hình như bị cảm rồi.
Nhưng mà cái này không quan trọng, tới gặp mục tiêu chinh phục còn quan trọng hơn.
"Nếu như lần sau cô Khúc lại gặp chuyện không hay thì nhất định phải báo cảnh sát kịp thời đấy." Cảnh sát trẻ vẫn lưu luyến không rời.
Nếu không phải bây giờ hắn đang mặc bộ đồng phục này thì thật sự rất muốn lấy giấy bút nhờ cô ký tên!
Cô gái trước mắt này là Khúc Yên, nữ thần trong giới giải trí của hắn. Vừa có nhan sắc vừa có thực lực, có thể lạnh lùng độc đoán, cũng có thể mềm mại dịu dàng!
"Được, tôi biết rồi." Khúc Yên lễ phép gật đầu.
"Cô Khúc, có phải cô bị cảm rồi không......"
Cậu ta đã nói liên tục rồi mà vẫn còn muốn nói thêm gì đó, người đàn ông đứng bên cạnh vẫn luôn im lặng liền lạnh lùng liếc hắn ta một cái, trầm giọng nói: "Trật tự."
Cảnh sát trẻ vô thức đứng thẳng người, nhanh chóng trả lời: "Dạ! Đội trưởng Hạ!"
Hạ Tư Viêm cụp mắt xuống, khuôn mặt sắc nét tuấn tú không chút gợn sóng, thản nhiên nói: "Cậu vào trước đi."
"Dạ!" Cậu ta nghe lệnh đã quen, liền chạy nhanh như chớp.
Đêm khuya đầy sương, lúc này trời còn có mưa phùn nên càng lạnh hơn.
Cổng vào được lắp đèn vô cùng sáng sủa, Hạ Tư Viêm híp mắt, lấy ra một hộp thuốc lá từ trong túi quần.
Hắn cúi đầu xích lại gần ánh lửa màu xanh lam, châm điếu thuốc.
Tia lửa chiếu rọi ngũ quan anh tuấn, vừa quyến rũ mê người lại cực kỳ lạnh lẽo cứng rắn, tràn ngập cảm giác nam tính lại lộ ra chút ngông cuồng khó mà thuần phục.
Khúc Yên lười biếng dựa vào cửa, thưởng thức dáng vẻ hút thuốc của hắn.
Thật đẹp.
Cũng thật vô tình.
Cô tiến vào thế giới này đã 3 tháng, mục tiêu chinh phục này -- giá trị hảo cảm của Hạ Tư Viêm với cô vẫn dừng lại ở con số 0.
Không điểm đấy!
Như tát vào mặt cô vậy!
Cô ở thế giới này tốt xấu gì cũng là một nữ minh tinh tuyệt sắc, lại nhiều lần mượn cớ tiếp cận hắn nhưng hắn vẫn lạnh nhạt như tảng đá.
Cô cực kì nghi ngờ, căn bản hắn không thích phụ nữ!
Đương nhiên là cũng không thích đàn ông.
"Cô Khúc, lúc trước cô báo án, nói có fan hâm mộ biến thái theo dõi cô, chuyện này đã điều tra xong." Hạ Tư Viêm nhả khói rồi mới lãnh đạm mở miệng nói: "Hiểu lầm mà thôi, người kia chỉ trùng hợp ở chung một tòa nhà với cô."
"Tôi biết rồi, vừa nãy ở trong đồn, cảnh sát Trần đã nói cho tôi biết đầu đuôi câu chuyện." Khúc Yên trả lời.
"Vậy thì về sau xin cô Khúc đừng tùy tiện lãng phí sức lực của đội cảnh sát chúng tôi nữa." Hạ Tư Viêm gõ tàn thuốc, ngữ khí càng lạnh nhạt hơn.
Chỉ riêng tháng này, cô đã báo cảnh sát đến bảy tám lần, lần nào cũng yêu cầu muốn gặp hắn.
Đây là lần đầu hắn gặp một nữ minh tinh thích tới cục cảnh sát như thế.
"Được." Khúc Yên đồng ý rất thẳng thắn.
Cô quay người đi về phía chiếc xe bảo mẫu đậu đối diện cục cảnh sát.
Bỗng một tia sáng lóe lên trên cửa kính ô tô, Hạ Tư Viêm với kinh nghiệm nhiều năm đột nhiên ngẩng đầu, nhanh chóng nhìn sang bên phải.
Bên kia là công viên, một bóng đen đang nấp sau thân cây, hình như còn cầm cả máy ảnh và kính viễn vọng.
"Cô Khúc, chờ đã --"
Hạ Tư Viêm hét lớn, muộn rồi, sau khi Khúc Yên lên xe, tài xế liền nổ máy lái đi.
Hạ Tư Viêm thấp giọng chửi một tiếng, lập tức xoay người ra bãi đỗ xe, lái xe đuổi theo.
Xem tình hình thì có vẻ nữ minh tinh xinh đẹp kia bị fan hâm mộ biến thái theo dõi rồi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]