Edt : Nhan
Khúc Yên ngồi bên cạnh bàn, tay cầm súng không ngừng run rẩy.
Thời gian phát tác của loại virus này nhanh hơn cô nghĩ. Cơ thể cô đã có cảm giác tê liệt một phần.
Lỡ như cô không chịu đựng được đến khi Tư Triệt trở về thì chẳng phải là hỏng bét sao!
Khúc Yên đang chuẩn bị mở hệ thống thương thành xem có đạo cụ gì để trì hoãn hay không, đột nhiên nghe thấy uỳnh một cái, có người ngay cả khóa cũng không thèm mở, đạp đổ cửa xông vào.
"Em yêu!"
Tư Triệt lao vào như một cơn gió.
Giọng nói trầm thấp lãnh đạm thường ngày lại xen chút hoảng sợ.
"Em không sao chứ?" Hắn chạy đến trước mặt cô, quỳ một chân xuống trước ghế, nắm chặt lấy tay cô, cẩn thận nhìn khuôn mặt bé nhỏ, "Em yêu, đừng dọa anh, em không sao chứ?"
"Anh......" Khúc Yên khó khăn hít một hơi, giọng yếu ớt, "Sao anh lại về rồi?"
"Anh và A Từ ra đến cửa căn cứ thì nhận được tin nói là báo cáo nhầm, zombie tập kích cắn người là cấp 9, không phải 10." Tư Triệt chăm chú nhìn cô, tim thắt lại, đập thình thịch từng cơn, đây là cảm giác bất an theo bản năng.
Lúc hắn nghe thấy là thông tin không chính xác liền mơ hồ có một loại dự cảm bất thường.
Không thể nói chỗ nào không đúng, nhưng hắn cảm giác nếu như hắn không nhanh chóng trở về thì sẽ mất đi người mình quan tâm nhất.
"Tư Triệt...... Anh nghe em nói." Khúc Yên thở khẽ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331381/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.