Edt : Nhan
Hắn bỗng nâng cằm cô lên, giận dữ hỏi: "Khúc Yên! Rốt cuộc em muốn thế nào? Bây giờ em đã không có liêm sỉ đến mức này rồi sao!"
Khúc Yên sững sờ.
Hắn đột nhiên phát hỏa.
"Trước kia chính em đã làm gì, em quên hết rồi sao? Bây giờ em lại có thể làm như không có chuyện gì xảy ra mà chạy theo anh làm nũng?" Tư Triệt xiết chặt cằm cô, trong mắt phượng đen như mực có ánh lửa dâng lên, vừa phẫn nộ lại bi thương.
"Em chưa quên." Khúc Yên ngẩng mặt nhỏ, bởi vì bị hắn nhéo cằm nên nói chuyện có chút mơ hồ, chậm rãi nói, "Em không phủ nhận việc em từng tổn thương anh. Anh hận em là phải. Anh muốn giết em để xả hận, em cũng có thể hiểu được. Cho nên em không muốn trốn đi, không được sao?"
"Ý em là muốn chịu trách nhiệm? Dùng cái chết để đền bù?"
"Đúng, chính là ý này."
Khúc Yên lặng lẽ nhìn hắn một cách mong đợi.
Tới đây, đừng bóp cằm, bóp cổ này.
Bẻ gãy càng tốt, cô cũng không biết đau.
Cô không muốn ở lại thế giới này, cô không muốn đập cp vì sợ thế giới sẽ sụp đổ.
"Em cứ muốn chết trong tay anh như vậy?" Tư Triệt không bỏ qua ánh mắt chờ mong của cô, lạnh lùng chế giễu nhếch môi, "Nằm mơ."
Khúc Yên hơi chớp mắt: "Vì sao?"
"Anh còn chưa chơi chán." Tư Triệt bỗng nhiên buông tay ra, "Nếu em đã có thể nhận người đàn ông khác làm cha nuôi thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331367/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.