Edt : Nhan
"Tư Triệt, em nói xong rồi."
Khúc Yên chậm rãi buông tay ra, nhàn nhạt nở nụ cười, "Bây giờ anh không cần trả lời em vội. Em tôn trọng ý nguyện của anh, cho anh thời gian để chậm rãi cân nhắc."
Tư Triệt nhìn ý cười trong suốt trong mắt cô, không biết mình nên nói cái gì.
Quá hoang đường.
Hắn không thể tin nổi.
Cũng không dám tin tưởng.
"Nhưng mà...... Nếu như anh do dự quá lâu, bạn gái đáng yêu như thế này có thể sẽ bị người khác cướp đi đó!" Khúc Yên đùa giỡn nói.
Cô cầm ba lô trên đất lên kín đáo đưa cho hắn, "Đi thôi, trong ba lô đều là thức ăn nước uống, nhỡ trên đường chúng ta bị tách ra thì anh giữ lại mà ăn."
Cô không nhiều lời nữa, nhanh nhẹn đi ra bên ngoài.
Nắng đã lên cao, khẽ xua tan cái lạnh ngày thu. Ánh mặt trời rực rỡ chiếu trên bóng lưng mảnh khảnh của cô, tựa như ảo mộng.
Tư Triệt nhìn cô phút chốc, cất bước theo sau.
Trên đường cái vắng vẻ không người, thỉnh thoảng có mấy zombie cấp thấp đi lang thang, rất nhanh liền bị Khúc Yên giải quyết.
Tư Triệt theo sau cô, lần đầu tiên bị zombie đột kích nhưng không bị thương.
"Không biết vận khí hôm nay của chúng ta như thế nào." Khúc Yên vừa đi vừa nói chuyện cùng hắn, "Nơi này cách căn cứ Bác Nhạc khoảng một, hai trăm kilomet nữa, chúng ta cần đi nhờ xe. Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều rất cảnh giác, sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331320/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.