Edt : Nhan
Sau khi chiến sự bộc phát, Khúc Yên được Mạc Bắc Đình an bài ở đội tiếp viện hậu phương an toàn nhất.
Tuy đây cũng là đầu quân, nhưng Khúc Yên cùng Mạc Bắc Đình hầu như không gặp mặt.
Hắn ở tuyến đầu chiến hỏa, ít khi có tin tức.
Khúc Yên nhớ tới liền tức giận, cô là người “bất tử” sợ gì đi tiền tuyến?
Cô biết là Mạc Bắc Đình lo lắng an nguy của cô, nhưng để cô lại đội tiếp viện hậu phương, vậy cô nhập ngũ còn có ý nghĩa gì nữa?!
Thế là, một đêm tối không trăng không sao, Khúc Yên thừa dịp hiếm khi nhìn thấy Mạc Bắc Đình một lần, lặng lẽ bò lên trên xe quân dụng của hắn.
“Xuống!”
Cô mới vừa lên xe, Mạc Bắc Đình đã phát hiện.
Đây là một chiếc xe tải quân dụng, một đám binh sĩ ngồi trong mái hiên phía sau xe.
Khúc Yên nhìn thấy mấy người lính trên người bị thương, lập tức cơ trí hô: “Tôi ở bên quân y, tôi tới trị thương thay thuốc cho mọi người!”
Cô lấy ra sổ ghi chép chứng minh mình là bác sĩ quân y.
Mấy thương binh kia không dám nói tiếp, thận trọng nhìn về phía Mạc Bắc Đình: “Đốc quân, ngài xem......”
Khúc Yên biết hành trình của bọn họ khẩn cấp, đi ngang qua hậu phương chỉ là bởi vì tiện đường, mà chút thương thế của binh sĩ cũng là băng bó qua loa rồi lại vội lên đường.
Khúc Yên đưa tay ra sau lưng, làm bộ sờ cái hòm thuốc, vụng trộm từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331007/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.