Mạc Thanh Đại vô tư không chú ý, tung tăng chạy đến bên cạnh Khúc Yên, kéo kéo ống tay áo cô mà nũng nịu: “Chị Yên Yên, chị thật lợi hại! Chị không chỉ là ân nhân cứu mạng của em mà còn là ân nhân của Kỷ gia! Em rất muốn biết vừa rồi trên sân cỏ rốt cuộc chị nói gì với chị Noãn Noãn vậy, chị nói cho em biết đi?”
Khúc Yên cong môi khẽ cười: “Sao chị lại là thần tượng mới của em? Thần tượng cũ là ai?”
Mạc Thanh Đại nói như chuyện đương nhiên: “Là anh trai đó, nhưng bây giờ em quyết định nâng chị lên làm đệ nhất thần tượng trong lòng em.”
Khúc Yên cảm thấy cô ấy rất buồn cười, nhịn không được đùa lại: “Vậy anh trai em sẽ buồn.”
“Anh, anh biết không?” Mạc Thanh Đại đưa mắt nhìn Mạc Bắc Đình, “Chắc chắn anh cũng như em, cũng cảm thấy chị Yên Yên rất lợi hại nha? Em không ngờ chị ấy lại biết nhiều như vậy, anh không hiếu kỳ sao?”
Mạc Bắc Đình hơi nhếch môi, ý vị thâm trường nói: “Đương nhiên anh hiếu kỳ, muốn biết toàn bộ đáp án.”
Mạc Thanh Đại không hiểu thâm ý của hắn, ngay thẳng mà vui sướng nói: “Lúc trước em còn cảm thấy thân phận hai người khác biệt quá lớn, không xứng, nhưng bây giờ em cảm thấy hai người quá xứng đôi, chị Yên Yên giỏi như vậy!”
Trong phòng bệnh, một ' chị Yên Yên ' khác tức đến méo mặt, có chút dữ tợn.
Khúc Yên liếc qua Kỷ Hàn Yên, mở miệng uốn nắn Mạc Thanh Đại: “Tên của chị không phải Yên trong khói lửa, là Yên trong thản nhiên nói cười.”
Mắt Mạc Thanh Đại sáng lên: “A, thì ra là thế, thật dễ nghe!”
Cô ấy tuyệt đối là nhìn qua ống kính của người hâm mộ, chị dâu cũ của cô ấy cũng tên như vậy, cũng là chữ này, nhưng xưa nay cô ấy chưa từng khen.
“Chị Yên Yên, chị họ gì?” Mạc Thanh Đại không tim không phổi hỏi, hoàn toàn không liên tưởng đến chị dâu cũ hay tương lai gì đó.
Khúc Yên không trả lời ngay, quay đầu nhìn Mạc Bắc Đình một chút.
Mạc Bắc Đình ngưng mắt nhìn chằm chằm cô, giống như cười mà không cười: “Không thể nói?”
Khúc Yên hừ nhẹ, trả lời: “Nói ra sợ hù dọa ngài.”
Khóe môi Mạc Bắc Đình cong lên: “Vậy cô thử xem, tôi muốn xem mình có thể bị hù hay không.”
Khúc Yên hắng giọng một cái, nghiêm túc nói: “Tôi họ Mạc.”
Dựa theo tâm nguyện nguyên chủ, hy vọng Mạc Bắc Đình cam tâm tình nguyện cưới cô ấy, như vậy tạm thời trước tiên mượn họ của chồng một chút thì cũng không có gì không đúng.
“Trùng hợp như vậy nha?” Mạc Thanh Đại tin luôn, khờ dại nói, “Chúng ta đúng là có duyên, vậy mà lại cùng họ đấy!”
Khúc Yên cười không nói.
Bên người cô, Mạc Bắc Đình âm thầm dùng sức nắm chặt tay cô một chút.
Khúc Yên nhíu mày liếc hắn một cái.
Hình như hắn đang biểu đạt sự không hài lòng với việc cô trêu em gái hắn?
Mạc Bắc Đình cũng không vạch trần cô, thờ ơ nói: “Mạc Yên Yên tiểu thư, cô là người ở đâu?”
Khúc Yên ưỡn ngực, nghĩa khí mà trả lời: “Người Trung Quốc.”
Mạc Thanh Đại cười ha ha: “Chị Yên Yên, chị thật thú vị!”
Mạc Bắc Đình liếc mắt nhìn em gái ngốc nhà mình, không khỏi lắc đầu.
Con bé Thanh Đại này, người khác nói cái gì cũng tin.
Người Trung Quốc thì không sai, nhưng họ thì tuyệt đối là giả.
“Thanh Đại, em ở lại chỗ này để ý Noãn Noãn. Nếu như cô ấy tỉnh dậy có tình trạng gì thì để phó tướng Trần thông báo cho anh biết.” Mạc Bắc Đình giao phó.
“Anh, anh muốn đi?” Ánh mắt Mạc Thanh Đại rơi trên hai bàn tay đang đan vào nhau của Mạc Bắc Đình và Khúc Yên.
Trước đây cô đoán sai rồi.
Anh của cô cũng không phải gặp dịp thì chơi với chị Yên Yên, hẳn là tình cảm sâu sắc mới đúng.
Nhìn xem, từ bách hóa đến bệnh viện đã lâu như vậy, anh cô đều không nỡ buông tay chị Yên Yên, đây không phải yêu thì là cái gì?
“Anh, anh và chị Yên Yên đi hẹn hò nha, em sẽ giúp anh trông, anh yên tâm.” Mạc Thanh Đại đã quên đi Kỷ Hàn Yên còn ở trong phòng bệnh, cười híp mắt vui vẻ tiễn anh cô cùng thần tượng mới.
Mạc Bắc Đình kéo Khúc Yên đi ra ngoài, nghiêng đầu thấp giọng nói bên tai cô: “Hôm nay cô không thoát được đâu.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]