Khúc Yên hơi nhếch khóe môi, trả lời rất tùy hứng: "Ta cứ muốn chứa chấp, ngươi có thể làm gì được ta?"
Cô vừa dứt lời, dưới chân liền nhảy lên một cây cổ thụ.
Khúc Linh Nhi choáng váng một chút.
Thôn cô này thế mà lại biết khinh công!
"Bắt lại cho ta!" Khúc Linh Nhi lấy lại tinh thần, gào thét với đội thị vệ sau lưng.
Khúc Yên nhẹ nhàng nhảy lên trên cây đại thụ, giống như một chú chim nhỏ linh hoạt xảo diệu, thân hình uyển chuyển, căn bản là bắt không được.
Thị vệ phủ công chúa Khúc Linh Nhi mặc dù biết võ, nhưng đều không phải là võ lâm cao thủ, đuổi một hồi liền chật vật không chịu nổi.
Khúc Linh Nhi tức giận, la lớn về phía trên cây đại thụ: "Ngươi là ai?"
Mũi chân Khúc Yên giẫm trên một nhánh cây, ở trên cao nhìn xuống hướng cô ta làm mặt quỷ: "Ngoan, gọi tỷ tỷ."
"Dám chiếm tiện nghi bản công chúa!" Khúc Linh Nhi giận đỏ mặt, nhưng cô ta cũng không phải hạng người hữu dũng vô mưu, chưa quên mục đích thực sự của mình.
Cô ta tới bắt nô lệ Mục Hàn kia, hà tất phải dây dưa cùng thôn cô khinh công lợi hại này...
Khúc Linh Nhi vung ống tay áo lên, ra lệnh, "Tất cả nghe đây! Không cần quản thôn cô này, đi bắt người!"
Bọn thị vệ lĩnh mệnh, giải tán.
Khúc Yên lo lắng Mục Hàn sẽ xảy ra chuyện, vận khinh công lặng lẽ trở lại sơn động.
Trong sơn động không có một ai.
Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/2547749/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.