Tang Đồng hít một hơi thật sâu, thả người vào ca khúc mà mình yêu thích, nhắm mắt lại, âm nhạc vang lên, đập vào mặt hình như có mùi cỏ xanh, cô như đang ở trên cánh đồng cỏ mênh mông bát ngàn, trời xanh mây trắng…..
“Suối reo róc rách, gió đùa vi vu, lá trúc khe khẽ, hát tình ca dưới ánh trăng……”
Sau khi thu âm xong, Tang Đồng không kịp chờ đợi tìm được Dương Húc Văn, thấp thỏm hỏi: “Như thế nào? Có cần lặp lại điệp khúc thêm vài lần nữa hay không?”
Dương Húc Văn nhíu, mở nhạc lên: “Tôi từ trước đến giờ chỉ thích làm một lần, lặp lại nhiều lần, âm sắc không chỉ có không đạt tới trạng thái tốt nhất, còn có thể mất đi cảm xúc…… Chính em nghe một chút đi.”
Giai điệu du dương, mê tình hoài cổ, thanh âm Tang Đồng chứa đựng cảm xúc như miếng băng mỏng vỡ vụn, mát lạnh thuần túy, thời điểm thấp giọng ngâm xướng giống như dòng suối chảy róc rách, cao âm to rõ rung động lòng người. Thì ra thật sự có tiếng hát như vậy, mang theo ma lực khiến cho người ta không thể chống cự, dễ dàng xuyên vào tận đáy lòng.
Tang Đồng bất ngờ trở nên nổi tiếng.
Phim cổ trang của Mễ Á hàng năm tỉ lệ người xem TV ngày càng tăng vọt, cả khúc chủ đề 《Mạch Thượng Tang 》 cũng bắt đầu phát sóng rộng rãi, tỷ lệ bình chọn trên Internet liên tục dao động vượt lên đầu, duy trì ở bảng xếp hạng không tụt xuống.
Tang Đồng chính thức trở thành ca sĩ mới nổi của Mia, cửa ải cuối năm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xanh-huyen-bi/55731/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.