Tâm trang bỗng trở nên trùng xuống sau khi nghe mẹ bảo sắp tái hôn với người đàn ông khác.Cất chiếc điện thoại vào trong túi, đưa tay mở cho xong cánh cửa.
Bước vào phòng ngồi xuống chiếc giường sắt đặt chiếc balo bên cạnh nhìn về bức tường phía trước mặt của mình.
Nó cứ như bức ngăn trong lòng mà tôi ko sao phá vỡ. Từ trước tới giờ tôi vốn ít tâm sự, san sẻ với người khác về những áp lực mà mình gặp phải. Điều đó làm cho tôi luôn cảm thấy cô độc.
Thật ra, tôi chẳng muốn mẹ kết hôn chút nào nhưng nghĩ đi thì cũng nghĩ lại. Bố đã mất khá lâu rồi, bà đã cô đơn suốt thời gian qua chỉ để lo cho tôi. Tôi chẳng thể nào cứ ích kỷ giữ mẹ cho riêng mình, mẹ cần có người đàn ông bên cạnh sớm chiều.
Tôi mệt mỏi đứng dậy thu dọn ít quần áo bỏ sẵn vào vali rồi lên mạng đặt vé máy bay để kịp về nước.
Cả đêm tôi cứ trằn trọc mãi mà ko sao chợp mắt được. Ngày hôm sau, tôi đến trường với đôi mắt thâm quầng vừa đặt chiếc balo xuống bàn thì Kiên cũng đặt balo của nó bên cạnh.
_Này... Tối qua làm gì mà sáng nay mắt thâm như gấu trúc vậy hả.
_Tớ mất ngủ.
_Làm sao mà mất ngủ. Có cần tớ đưa đi khám ko.
_Ko nghiêm trọng vậy đâu. Có chút việc tớ cần về nước vài ngày.
_Có việc thì cứ về. Đưa hết tài liệu đây tớ làm dấu hết cho, cậu sang đỡ mất công.
_Ko cần đâu. Cậu cứ ghi chép cẩn thẩn khi nào tớ sang thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-trong-tim/30413/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.