Tại phòng bệnh của Thiên Ngọc.
Lão Vương ngồi trên ghế chân vắt chéo đôi mắt chăm chăm nhìn đứa con gái nhỏ của mình đang nằm trên giường, Kha Ly ngồi bên cạnh rơi nước mắt, thỉnh thoảng cô ta lại đưa mắt liếc nhìn biểu hiện trên khuôn mặt Thiên Vương nhưng tuyệt đối khuôn mặt a ta ko có chút cảm xúc gì.
Bàn tay nhỏ xíu của Thiên Ngọccử động, cô bé từ từ mở mắt. Lão vội vàng đứng bật đậy đi lại chỗ con gái mình.
_Cô tránh ra một bên đi.
Kha Ly biết lão đang tức giận cho nên im lặng, kéo ghế đứng dậy vòng qua mép giường bên kia. Lão Vương dùng bàn tay của mình vuốt ve mấy sợi tóc dính máu đã khô trên khuôn mặt con bé.
_Con gái... Con đỡ đau ko...
Thiên Ngọc chậm nói hơn so với Thiên Phúc, con bé vẫn chưa thể gọi bố, mẹ được chỉ có thể dùng với đôi mắt tròn xoe, ngây thơ của mình nhìn vào mặt Thiên Vương mếu máo khóc. A ta khom người xuống ôm con vào lòng vỗ về.
_Nín đi... Bố đây... Bố thương...
Thiên Ngọc khóc một tí thì nín, Lão Vương quay sang Kha Ly.
_Cô ra ngoài mua cho con bé tí cháo.
_Vâng. Em đi ngay đây.
Kha Ly rời khỏi phòng, đi ra cổng bệnh viện đứng ngó nghiêng tìm tiệm cháo thì đột nhiên bàn tay bị ai đó kéo đi, cô ta quay sang quát.
_Mày bị điên à. Bỏ tay tao ra.
Đức kéo chiếc khẩu trang xuống quay sang Kha Ly.
_A đây em yêu.
Nhìn thấy Đức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-trong-tim/2162056/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.