Sau khi nhận lấy tấm bằng tốt nghiệp trong tay, dù được sở cảnh sát Mỹ nhận vào làm việc nhưng Kiên đã từ chối. Cậu ta mau chóng thu xếp hành lý của mình trở về nước,một phần vì muốn đem những thứ mình đã học được ở nước ngoài phục vụ cho đất nước, một phần vì Kiên nghĩ sau khi cậu vào ngành cảnh sát Việt Nam chắc chắn sẽ dễ tìm kiếm Lệ hơn. Dù gì Lệ cũng về Việt Nam rồi mới bị mất liên lạc.
Kéo vali rời khỏi đất nước rộng mở, vẫy một chiếc taxi ra sân bay về Việt Nam. Trải qua một chặng bay dài cuối cùng Kiên cũng đáp xuống sân bay Tân Sơn Nhất. Nhìn cái nắng chói chang của Mặt Trời trong lòng Kiên lại dâng lên một niềm hi vọng " mình nhất định sẽ tìm được cậu".
Ko trở về nhà ngay mà Kiên lại đón taxi đến nhà Lệ. Sau khi xe dừng lại trước cánh cổng của ngôi nhà cao tầng đã đóng kín cửa trước mặt. Kiên bước xuống đứng nhìn nó thật lâu rồi buồn bã lên taxi rời đi.
Sau mấy năm xa phương nơi sứ người học tập, Kiên trở về dĩ nhiên mọi người trong nhà ai nấy đều vui mừng.
_Thằng Kiên về rồi đấy hả con. Ngồi nghỉ tí đi rồi mẹ đi chợ mua tí gì về nấu cho ăn.
_Ko cần đâu mẹ. Chỉ cần nấu cơm bình thường thôi.
_Mẹ nó đi chợ mua cho nó con gà về xào xả ớt cho nó. Cái thằng này thích ăn món đó nhất.
_Ừ. Thôi hai bố con ngồi nói chuyện mẹ chạy ù ra chợ tí rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-trong-tim/2161999/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.