Ngay cả chết mà ông trời cũng ko cho tôi được toại nguyện, một bàn tay vòng qua eo kéo tôi ném xuống đất.
_Á... Đau quá.
Thiên Vương ngồi xuống đưa mặt mình sát vào mặt tôi, ở khoảng cách gần như vậy dù có tối tôi vẫn thấy được đôi mắt a ta màu đen rất đẹp, Thiên Vương dùng bàn tay mình nâng cằm tôi lên.
_Mạng sống của cô sẽ do tôi quyết định.
Lấy tay mình hất tay a ta ra tôi nhìn thẳng vào mặt người đàn ông đó.
_Tại sao a lại phải cứu tôi. Cứ để cho tôi chết đi... Tôi mệt mỏi lắm rồi.
_Lựa chọn cái chết là lựa chọn ngu ngốc nhất. Cô nên nhớ mạng sống của cô bây giờ là do tôi mang lại. Chỉ có tôi mới là người quyết định cuộc đời cô.
Những lời nói của a ta như hồi chuông cảnh tỉnh tôi. A ta nói rất đúng tôi ko thể chết như vậy được,ko thể để cho tên khốn kiếp ấy dửng dưng mà sống sung sướng mãi được,còn mẹ tôi ko chừng hắn còn hại cả bà cũng nên.
Nén lại nỗi đau lòng tôi lấy tay mình lau sạch nước mắt trên khuôn mặt,nuốt vài ngụm nước bọt cho cổ họng bớt nghẹn ứ, đưa đôi mắt nhìn về a ta.
_A giúp tôi với được ko.
Thiên Vương buông tay ra khỏi cằm tôi, a đứng dậy đi lại chiếc ghế ngã đầu về sau mắt nhắm ghiền.
_Giúp cô tôi được cái gì.
Bây giờ thì tôi còn lại cái gì nữa đâu mà đắn đo tôi ko chần chừ suy nghĩ nhìn a ta mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-trong-tim/2161950/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.