Edit: Lan Anh
Sau khi Du Phong nói rõ thì Du Uyển và Thôi chưởng quỹ cũng đã biết rõ chân tướng.
Nguyên lai mấy món ăn mới kia ở Thiên Hương lâu, đại bá đã từng nấu thử ở nhà, nhưng mùi vị không như ông mong muốn nên mới chậm chạp không đưa vào thực đơn, ngay lúc ông đang cố gắng điều chỉnh lại mùi vị thì Du Uyển lại gặp chuyện.
Xét thấy Thôi chưởng quỹ đang ở đây, câu cuối Du Phong cũng nói mập mờ cho qua, chỉ nói gia đình có biến cố, nên đại bá chỉ có thể rời khỏi Thiên Hương lâu.
Món ăn mình chưa công khai, nhưng lại thành món ăn chiêu bài ở Thiên Hương lâu, dù có là ai đi nữa thì cũng sẽ cảm thấy khó chịu trong lòng.
Thôi chưởng quỹ sau khi nghe Du Phong kể thì cảm thấy, nếu như Bạch Ngọc lâu có tạo ra món ăn mới, còn chưa kịp công khai thì đã thấy nó được đưa lên bàn ăn của người khác, chắc chắn ông sẽ thổ huyết, thổ huyết một cách dữ dội!
Đương nhiên trong chuyện này có một vài vấn đề, đó chính là những món ăn mới kia, có thật là ai cũng sẽ nghĩ ra được?
Không phải trùng hợp đến vậy chứ?
“Có bao nhiêu món giống?” Du Uyển hỏi.
“Tổng cộng có năm món.” Du Phong trả lời, “Theo thứ tự là Nhất diệp tri thu, Nhị long hí châu, Tam tinh cao chiếu, Tứ hải thái bình, Ngũ dương khai thái.” (Ở đây mình để nguyên tên món ăn nha.)
Ngũ dương khai thái là lấy xương dê, thịt dê, phổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-xau-xa-la-than-y/3415289/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.