Edit: Lan Anh
Sau khi lập xuân thì hoa cỏ trên núi bắt đầy nảy mầm, riêng rau dại Du Uyển đã phát hiện ra mấy loại, nhưng bây giờ nó chỉ mới có chồi non, phải qua một đoạn thời gian nữa mới hái được, Du Uyển liền âm thầm nhớ chỗ rau dại mọc.
Bàn về thị giác, mấy loại rau dại chưa hẳn nhiều bằng rau xanh trồng dưới vườn, nhưng rau dại lại có giá trị dinh dưỡng cao, đối với thân thể chỉ có tốt chứ không có xấu.
Măng mùa xuân bây giờ kích cỡ cũng còn khá nhỏ, Du Uyển hái một ít rồi đi qua bên dòng suối nhỏ, động đất cũng ảnh hưởng chút ít tới ngọn núi này, nhưng cũng may không ảnh hưởng gì nhiều.
Du Uyển câu được ba con cá, trong đó có hai con khá nhỏ nên nàng phóng thích, chỉ mang một con cá trích khá to kia về nhà.
Nguyên bản trên đường đi về nàng suy nghĩ xem nên làm thế nào với con cá trích này, vừa tới cửa hậu viện liền xoay ngang một cái, gõ cánh cửa sát vách.
Người mở cửa là Vạn thúc.
Sắc mặt của Vạn thúc không được tốt lắm, ông trồng một chậu hoa mẫu đơn vương lại bị người ta hái mất, không cần đoán cũng biết là ba cái tiểu hỗn đản kia.
“Vạn thúc.” Du Uyển khách khí chào hỏi.
“Du cô nương.” Vạn thúc giấu sự không vui vào trong lòng, đối với Du Uyển thì ông ưa thích từ trong tâm, không chỉ nấu nướng giỏi, tính tình tốt, y thuật tốt, còn biết quan tâm cũng như cần cù, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-xau-xa-la-than-y/3415287/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.