Du Phong không ngờ nàng dẫn hắn đến Phỉ Thúy Lâu.
“Tới nơi này làm gì?” Du Phong căng thẳng hỏi, quần áo bọn họ nghèo nàn, còn mang theo thùng gỗ, đòn gánh, đến tửu lâu toàn là người cẩm y ngọc thực, bọn họ bước vào là sẽ gây chú ý.
Du Uyển thầm nghĩ, đây mới là phản ứng của người 18-19 tuổi, bản thân nàng tuy còn nhỏ tuổi còn trẻ, nhưng đến cùng nàng không phải là tiểu nha đầu chân chính.
Du Uyển dùng ánh mắt nhìn tiểu hài tử nhìn về phía Du Phong, trấn an cười một tiếng: “Tất nhiên là ăn cơm a.”
Du Phong ngược lại hít một hơi khí lạnh: “Nơi này cũng không phải là nơi chúng ta nên đến ăn cơm!”
“Chúng ta đi ăn mì, mì thịt!”
Bình thường đến cái bánh bao hắn còn không mua nổi, có thể đưa ra chủ ý đi ăn mì thịt, là đối với Du Uyển hắn đã dùng hết mười điểm xa xỉ.
Du Uyển lại giả vờ như không nghe lời hắn nói, tìm nơi hẻo lánh nhất ngồi xuống.
Nàng thích yên tĩnh, điểm này cho dù là kiếp trước hay kiếp này đều không thay đổi.
Du Phong khó thở: “Muội làm sao lại...”
Lời nói đến một nửa, tiểu nhị lười biếng bước lại đây, tức giận nói: “Hai vị muốn ăn cơm?”
Du Uyển đem bạc vụn để lên trên bàn: “Bao nhiêu đây, đủ cho chúng ta ăn vài món không?”
Tiểu nhị sững sờ, nhìn nghèo kiết như vậy, lại có bạc?
Đôi mắt hắn đảo quanh, cười cười: “Đủ đủ đủ! Đương nhiên đủ, hai vị có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-xau-xa-la-than-y/3415195/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.