Edit: Lan Anh
Du Uyển vội vàng buôn bán, đối với việc đầu bếp Bạch Ngọc Lâu bình luận không hề biết gì cả, cá và măng bán sạch, nàng nhìn qua phía anh em nhà họ Du thì phát hiện họ vẫn chưa bán được con nào, nàng đi qua hỏi hai huynh đệ: “Đại ca, nhị ca, hai huynh có cần muội cầm qua bên kia bán không?”
Cá của họ mặc dù hơi nhỏ một tí, nhưng cũng là cá câu trong tự nhiên, thừa dịp khách của nàng chưa tản đi, có thể sẽ rất nhanh bán xong.
“Không cần.” Du Tùng không chút nghĩ ngợi cự tuyệt, ngữ khí không tốt chút nào.
Du Uyển vậy mà không buồn bực, cười cười nói: “Muội đã bán xong rồi, giờ không có việc gì nữa, bên này có cần muội giúp một tay không?”
Bán hết?
Huynh đệ hai người đều sững sờ, nhìn qua quầy hàng của Du Uyển, chỉ thấy cái gùi cùng thùng gỗ quả thật không còn gì cả, lại nhìn về quầy của mình, hai huynh đệ mặt đều thẹn.
Làm sao hai cái đại nam nhân, lại không bằng một tiểu cô nương a?
“Muội làm việc của muội đi, bán xong thì nên quay về sớm.” Du Phong không muốn ở cùng một chỗ với Du Uyển.
“Trong nhà nương còn chưa tỉnh, xác thực muội cũng nên về sớm.” Du Uyển gật gật đầu, đối với hai người nói: “Muội đi mua một ít đồ, mua xong liền về.”
“Ân.” Du Phong nhàn nhạt lên tiếng, có người đến mua khoai lang, hắn đi chào giá nên không nhìn tới Du Uyển nữa.
Du Uyển tựa hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-xau-xa-la-than-y/3415192/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.