“Tốt, chuyện xưa đến đây là hết.” 
Quyển sách “ba” một tiếng bị đóng lại. 
“Cái gì!” 
“Cái gì!” 
Tiểu nam hài và tiểu cô nương cùng thét lên một tiếng chói tai. 
Người kể chuyện làm như việc không liên quan đến mình nói: “Đã viết xong, vừa nãy ta đọc chính là tờ cuỗi cùng rồi.” 
“Ta không tin!” Tiểu nam hài cướp sách mở ra: “Con nhớ là còn một câu không đọc! Con nhớ mà” 
“Nhìn xem.” Tiểu nam hài chỉ vào một hàng chữ cuối cùng, tự hào nói: “Câu này người không đọc” 
Người kể chuyện đổ mồ hôi: “Đồ ngốc chính con tự nhìn xem trên đó viết cái gì…” 
“Không cần! Người ta muốn người đọc ra!!” 
“Này…” 
Thời điểm người nào nào đó đang định cầm sách đọc, tiểu cô nương đã nói câu kia ra 
“Chuyện xưa chỉ là hư cấu, nếu có giống nhau thì coi như ta sao chép của ngươi.” 
“… …” Tiểu nam hài trầm mặc một lát, mạnh mẽ đập một chưởng vào quyển sách: “Tác giả này có ý gì! Chuyện vẫn chưa có kết cục đẹp sao lại đã kết thúc rồi!!” 
Tiểu cô nương lại lật sách sang một tờ khác, sợ hãi kêu lên: “Nhìn xem nơi này còn có chữ!” 
Tiểu nam hài vội vàng đến gần, thấy rõ ràng chữ trên mặt sau không lưu tình chút nào lập tức vỗ đầu tiểu cô nương: “Ngu ngốc! Đây là sách in ấn số lượng có hạn!” 
Tiểu cô nương xoa xoa đầu, quệt mồm: “Người ta kích động quá cho nên không nhìn rõ thôi… Ca ca sao huynh lại đánh muội … hu hu…” 
“Thật là… Muội không học được một chút sự bình tĩnh của phụ thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-noi-nam-nhan-khong-dang-tin/1213938/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.