Editor: VẠN HOA PHI VŨ
Con phố chìm dưới ánh chiều tà, cỏ thơm ngút ngàn. Chẳng ai ở kinh thành có thể ngờ, Khang vương ngày mai lên ngôi lại bị người kèm hai bên ở giữa ngoại ô Hạnh Hoa Lâm, thiếu mỗi ánh đao “tiễn” kẻ địch rời đi.
Thẩm Trọng Phương muốn nói lại thôi, Thẩm Xán Nhược cầm tay ông: "Phụ thân, trời biên quan giá rét, phụ thân phải giữ gìn thân thể thật tốt. Tha lỗi cho con bất hiếu, không thể chăm sóc cho người." Hắn hơi ngừng, nhẹ giọng nói: "Biên quan có không ít dân du mục, họ rất dũng mãnh, dữ dằn, phụ thân không thể liều mạng. Nếu biết cách lợi dụng, sẽ thành một đội quân rất mạnh bảo vệ ranh giới. Quân Bắc của Lý Giám đã đến, xin phụ thân hãy nhìn muôn dân trăm họ, đừng làm ra hành động lấy trứng chọi đá, chính là phúc của vạn dân."
Thẩm Trọng Phương bình tĩnh nhìn hắn một lúc lâu lâu, xoay người ngựa. Thẩm Từ Huy và Thẩm Diệc Hoàng dẫn dắt nhân mã hộ tống ông rời đi.
Thẩm Xán Nhược thu hồi tầm mắt, giải huyệt đạo cho Lý Giám. Hắn tháo kiếm Cuồng Hoa thắt trên lưng xuống, hai tay nâng lên đưa đến trước mặt hắn.
Lý Giám rút kiếm ra khỏi vỏ, lập tức hàn quang chói mắt, long ngâm không dứt.
Hai mắt Thẩm Xán Nhược nhắm lại, vẻ mặt bình tĩnh, khóe miệng còn mang theo một nụ cười thản nhiên.
Vì kiếm khí, hoa mộc trong rừng nhẹ nhàng rơi từ trên không bay xuống, lả tả mê hoặc con người, sinh mạng rơi xuống thật đẹp biết bao, so với bất kỳ cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha/1384565/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.