"Khang vương, quân địch trực tiếp tiến đánh ── Khang vương!"
Lục Hồng Thành nhắc lại một tiếng, Lý Giám mới đưa tầm mắt dời khỏi đồ vật đang cầm trong tay ra, ánh mắt hắn sáng ngời ẩn chứa sự quyết tâm kiên định bên trong: "Lục tướng quân, tập kích lần này chính là tên nhãi con thuộc hoàng tộc được đặc cách đề bạt, bàn về sách lược đánh trận và kinh nghiệm, bổn vương tin tưởng ngươi có thể ứng phó được."
"Khang vương ──"
Lý Giám phất tay ngăn lời hắn muốn nói: "Ngươi không cần nói nữa. Bổn vương đã quyết, nếu không thể mang người đó về, chức vị Khang vương này cũng không cần ngồi." Lý Giám vỗ vai của hắn: "Lục tướng quân, Hoài Đô cũng sẽ giao cho ngươi."
Nhìn bóng dáng kia nghênh ngang rời đi không hề quay đầu lại, Lục Hồng Thành thở dài nói: "Chẳng lẽ là nhi nữ tình trường anh hùng nhụt chí. . . . . ." Lại nhìn ngọn lửa ngất trời bên ngoài trướng, hắn khẽ nắm chặt đao: "Con bà nó, thằng nhãi hoàng tộc dám đến, nhìn Lục mỗ giết cho ngươi không còn mảnh giáp."
Lý Giám chạy thẳng tới cửa thành, hắn hơi dừng lại, thầm nghĩ Xán Nhược mới đến Hoài Đô, không quen thuộc với địa hình này, hắn đi đường gần nhất, trong vòng nửa canh giờ sẽ đuổi kịp. Suy nghĩ rồi quyết định, hắn thắng ngựa xông vào đường tắt.
Đường nhỏ đầy khóm bụi gai, hắn đi vội vàng, chưa kịp mặc khôi giáp, áo khoác bị cắt tan tác, vệt máu vương vãi, hơn nữa còn dùng toàn lực lên đường, vết thương ở ngực đã nứt ra.
Hắn hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha/1384546/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.