Ngày mồng một, khoác trên mình bộ xiêm y đỏ tươi mang ý nghĩa may mắn, cát tường, nàng đến thỉnh an phụ thân và mẫu thân tại chính sảnh cùng các vị muội muội và đệ đệ. Các tiểu thư và công tử lần lượt lên chúc tết, Thanh tướng quân đều vô cùng vui vẻ, động viên lại từng người. Minh Nguyệt phu nhân thì phát cho mỗi người một phong bao lì xì đỏ. Cả gia đình quây quần nói chuyện đến bữa trưa thì cùng nhau dùng cơm. Mặt của Thanh Ngọc Linh đã không còn ngứa ngáy và sưng to như trước nhưng dấu vết vẫn còn hằn lại lên gương mặt phù dung nhiều nốt đo đỏ, trông thật hài hước. Vì vậy, nàng ta lấy cớ thân thể không khỏe cáo lui trước.
Thanh Ngọc Nghi biết trong những ngày qua nàng ta đã tận tình tìm cách chữa trị như phát điên lên vậy, vì thế tâm lí có chút vặn vẹo. Tam muội hôm qua đã lĩnh giáo tính tình hung dữ của nhị tỷ nhà mình nên hôm nay biết ý hơn nhiều, không chọc đến nàng ta nửa chữ.
Dùng xong bữa trưa, ai về phòng người đấy. Buồn chán cả gần một ngày, Thanh Ngọc Nghi nổi hứng đi dạo. Nàng dắt Ngọc Thuý đến trước Đào hoa các, nơi đúng như tên gọi, trồng rất nhiều cây hoa đào.
Xuân phong âm áp, đào hoa nở rộ. Vẻ đẹp rực rỡ mà mong manh, ướt át lại đau thương của hoa khiến Thanh Ngọc Nghi mê đắm. Nàng tức cảnh sinh tình, bẻ một nhành hoa làm kiếm, nhẹ nhàng khởi vũ. Cành đào trong tay nàng như có linh khí, lúc nhanh như điện, lúc mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha-tu-quoc-tranh-the/126786/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.