Sau khi ánh đèn trên bầu trời chỉ còn là những đốm sáng nho nhỏ, đám người Thanh Ngọc Nghi mới lưu luyến rời khỏi khu vực bờ sông. Khoảnh khắc huy hoàng vừa nãy chìm nổi và mơ hồ như một giấc mộng, nhưng đã để lại dư âm không hề nhỏ trong lòng mỗi người.
Nha đầu Ngọc Thuý cất tiếng phá vỡ sự im lặng: “Tiểu thư, chúng ta đã thả đèn rồi nhưng thời gian còn sớm lắm, nô tì thật không muốn về phủ lúc này đâu. Tiểu thư, hay chúng ta dạo chơi một chút rồi ăn thứ gì đó đi, mải chuẩn bị mà nô tì chưa nhét gì vào bụng đây này”, Ngọc Thuý vẫn chỉ là một cô bé, lại không có tâm cơ nên thoải mái nói ra hết suy nghĩ trong lòng. Thanh Ngọc Nghi lắc đầu, ôn nhu đáp lại: “ Ham ăn ham uống, chẳng biết đến bao giờ mới lớn lên được. Không biết công tử nhà nào xui xẻo rước phải em”
“ Tiểu thư còn chưa có gả, em đã vội cái gì!”, cô bé le lưỡi phản bác.
“ Giờ còn biết vặn vẹo lại ta rồi cơ đấy, nha đầu giảo hoạt”, hai người cười đùa đến vui vẻ nhưng không biết Thượng Quan Tử Phong từ nãy giờ chưa lên tiếng đang hết sức chăm chú suy nghĩ: nàng còn chưa hứa gả cho ai, tốt, rất tốt! Trên gương mặt hắn lúc này lộ rõ vẻ tính toán.
Ba người đến một cửa hàng đồ ăn bên đường, gọi ba phần điểm tâm ngọt. Ngọc Thuý ăn một lèo hết liền, Thanh Ngọc Nghi chia cho nàng một ít còn Thượng Quan công tử cũng nhấn nháp vài miếng. Lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha-tu-quoc-tranh-the/126782/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.