Thấy tên vô lại nào đó đang nhìn nàng chằm chằm bằng hai con mắt sáng rực ẩn sau lớp mặt nạ hình con mèo, Thanh Ngọc Nghi vừa tức giận, vừa buồn cười. Nàng đanh giọng: “ Công tử nhìn đủ chưa, một nam nhân thật không biết xấu hổ mới lao vào phòng tắm nữ nhân mà nhìn trộm.”
“Ta đang nhìn công khai đấy chứ!”. Tên này mặt dày nào đó nói một câu thật ngứa đòn.
Thanh Ngọc Nghi cũng không có phản ứng gì thái quá như những nữ nhân yếu đuối khác trong một tình cảnh vừa túng quẫn lại nguy hiểm thế này. Nàng vẫn kiên nhẫn hỏi: “ Có chuyện gì mau nói, ta còn có việc phải làm”
“ Thực ra cũng không có việc gì quan trọng lắm, ta chỉ muốn đến thăm Tiểu Nghi Nhi của ta, tiện rủ nàng đi ngắm hoa đăng luôn mà thôi”
“...”
Trời đất! Chỉ thế thôi mà tên này không có kiên nhẫn đợi đến lúc mình tắm xong à. Chờ một lúc cũng đâu có tổn thất gì, đồ cháy nhà đi hôi của!
“ Muốn cùng nhau ngắm hoa đăng cũng được, nhưng ít nhất thì ta phải tắm xong đã a. Nếu không phiền, mong công tử lấy giúp ta bộ đồ trên giá kia và đi ra ngoài dùm. Tiểu nữ tử cảm tạ muôn phần!”. Giống nói mang theo vài phần cảnh cáo.
May mà tên kia còn chưa mất hết liêm sỉ, túm lấy bộ quần áo cũ nàng vừa mặc ném qua. Bộ y phục nàng định mặc hôm nay là ở phía sau bình phong sau lưng nàng nhưng để đi ra đến đó phải khoác cái gì che thân, đầu nàng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha-tu-quoc-tranh-the/126779/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.