Mua trọn ư? Cô có chắc là không gõ sai không đấy?
Lúc thấy câu trả lời của Từ Đồ Nhiên, suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu nhân viên là thế.
Sau đó thì khôi phục lại bộ dạng cười híp mắt, xin lỗi khách yêu, cửa hàng của chúng tôi có giới hạn số lượng mua ạ.
Từ Đồ Nhiên:?
Tất nhiên là cô không biết được rằng những khách hàng thực sự của họ nếu không cần thiết thì sẽ không chủ động mua loại đồ này rồi. Hơn nữa dù có muốn mua thì cũng mua từ từ, trước mỗi lần mua còn phải bỏ thêm tiền nhờ ông chủ “thẩm định” xem những thứ mình mua có hợp không, có nhiều nguy hiểm không nữa — Với những món đồ quỷ dị thế này, dù có là cấp thấp đi nữa cũng sẽ rất nguy hiểm cho các nhà ngoại cảm. Sơ sẩy một chút là rất có thể bị chúng dụ dỗ rồi lạc lối.
Cũng chính vì vậy mà lúc Từ Đồ Nhiên bảo muốn “Mua hết”, nhân viên chăm sóc khách hàng bên này đã rất nghiêm túc suy nghĩ một hồi, chẳng lẽ đây là tay mơ mới vào ngành nên nghĩ họ là chợ đầu mối, tính đầu cơ trục lợi hay sao.
Vì thế nhân viên lại lễ phép nhắc lại quy tắc “Không được nhượng lại”. Từ Đồ Nhiên lơ đễnh trả lời, sau đó hỏi ngay hạn mức có thể mua trên một lần, đồng thời chọn ra những món có hơi thở nặng nhất trong số những hình ảnh mà cửa hàng gửi qua.
[Vậy thì tôi lấy những món này.] Từ Đồ Nhiên nói lại lần nữa, [Mua hết, khi nào giao tới vậy?]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-lieu-luon-nhieu-hon-mau-nao/660729/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.