Trời vừa sang thu, thời tiết trong kinh thành đã bớt nóng, hoàng đế nghỉ hè trên hành cung đã đến lúc phải về kinh.
Thiên tử xuất hành, xa giá nối đuôi nhau đi về một nơi. Vệ binh mặc áo giáp cầm khiên đi đầu dẫn đường, vệ binh cầm thương đứng san sát nhau theo sau, cấm quân nâng ngọn giáo hộ giá quanh xa giá. Đội ngũ chậm rãi di chuyển theo đường núi uốn lượn. Ngay chính giữa đội ngũ là hai cỗ xa giá vô cùng chói mắt, chiếc trước do sáu con ngựa cùng kéo, chiếc sau là bốn con, chính là xa giá của thiên tử và thái hậu.
Đường núi bằng phẳng, người đánh xe tài nghệ thành thạo, cho nên xe đi trên đường không chút xóc nảy. Tiêu Diệp ngồi trong buồng xe rộng rãi, phía trước là một cái bàn thấp, trên bàn còn có tấu chương mà hắn chưa phê duyệt xong. Giá bút, nghiên mực, cái chặn giấy… Văn phong tứ bảo không thiếu thứ nào, hắn đem bút son duỗi đến một cái đĩa đựng màu đỏ thẫm, trong đĩa không phải là màu chu sa thường dùng, mà là một thứ son thơm ngào ngạt. Hắn viết lên giấy vài nét bút, đầu bút liền có chút khô ráp, Tiêu Diệp không đem bút son duỗi đến chỗ rửa bút mà cười nói: “Nương nương, mau thưởng cho ta chút nước a.”
Diệp Huyên “ưm” một tiếng, trước ánh mắt nóng rực của Tiêu Diệp cố nén xấu hổ mở rộng hai chân. Nàng trần như nhộng, thân thể trần trụi xinh đẹp dựa vào bên ghế cạnh người Tiêu Diệp. Lúc này cặp đùi thon dài trắng như tuyết chậm rãi mở ra, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-hau-ta-chi-can-nguoi/1523681/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.