Vài ngày sau, trời quang mây tạnh.
Cơn mưa từ tối qua làm cho không khí buổi sáng mát mẻ hẳn lên. Ánh mặt trời chiếu xuống tạo nên 1 chiếc cầu vồng xinh đẹp
Thủy Mẫn Đan lười biếng ngồi uống trà. Hương thơm thanh nhã biết bao
Từ xa, 1 người phụ nữ ăn mặc sang trọng đi đến ôm chầm lấy cô. Một hương thơm quen thuộc dễ chịu xông vào mũi
“Mẹ...”
“Mẹ về rồi đây con gái. Bảo bối yêu thương của mẹ vậy mà lại bị Tử Khung trộm mất như vậy thật đáng giận mà!”
Bạch Tố Tố như muốn bùng nổ. Cả đời này của bà chỉ có cô con gái này thôi. Vậy mà lại bị 1 tên vắt mũi chưa sạch trộm mất. Hỏi sao bà không giận đây?
“Mẹ à. Chuyện này không phải đã sớm định trước rồi sao? Cho dù là sớm hay muộn cũng vậy thôi...”
Thủy Mẫn Đan thấy mẫu thân đại nhân lại muốn phát hỏa liền nghĩ cách dập lửa nếu không người bị dày vò chính là 2 cái lỗ tai của cô a...
Đây chính là tính cách thực sự của Thủy Mẫn Đan, vừa vui vẻ như ánh mặt trời lại vừa thông minh như 1 tiểu hồ ly. Rất ít ai biết được tính cách này của cô, cô là 1 tiểu thư cao quý nhưng thật ra Thủy Mẫn Đan mới có 6 tuổi thôi. Cô vẫn còn là 1 đứa trẻ
“Dù biết vậy nhưng người mẹ đây vẫn phải tức giận a...”
Bình thường Bạch Tố Tố rất thích Hà Tử Khung nhưng lần này tiểu tử kia lại tự ý cầu hôn con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-don-chi-luyen/2797057/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.