Bên cạnh khung cửa sổ xinh đẹp,Thủy Mẫn Đan thẫn thờ nhìn ra hoa viên tráng lệ có đủ loại hoa mùa đông. Cô ngắt một bông thược dược tím quyến rũ đưa lên mũi, lớp tuyết không tiếng động rũ xuống lộ ra các cánh hoa nhỏ xinh
“Tiểu thư”
Ni Phả Phả chậm rãi tới bên cạnh Thủy Mẫn Đan
“Ủa? Dì Ni? Có chuyện gì sao?”
Thủy Mẫn Đan mờ mịt hỏi lại
“Lão gia và phu nhân gọi tiểu thư tới đại sảnh. Yến tiệc có vẻ như muốn bắt đầu”
Ni Phả Phả ôn tồn nói
“Vậy à”
Thủy Mẫn Đan trả lời qua loa cho xong và đương nhiên điều này cũng đã nằm trong tính toán của vợ chồng Thủy gia. Ni Phả Phả là vú nuôi từ nhỏ của Thủy Mẫn Đan, chỉ có cô ấy mới hiểu Thủy Mẫn Đan và thuyết phục con bé thôi
“Tiểu thư! Người vẫn muốn chờ Tử Khung thiếu gia sao?”
Nghe vậy, Thủy Mẫn Đan bình thản đáp lại
“Không phải đâu, dì nghĩ nhiều rồi. Ta chỉ muốn chờ đợi một cơn gió mà thôi”
Đúng vậy, Thủy Mẫn Đan đang chờ đợi một cơn gió, một cơn gió làm lạnh lòng cô để khi tới đại sảnh, trái tim của cô mới có thể thật bình tĩnh
Thủy Mẫn Đan bất tri bất giác rơi một giọt nước mắt. Đúng lúc đó, 1 cơn gió vô cùng lạnh thổi qua mang theo vài bông tuyết nhỏ li ti
Bông tuyết chạm vào làn da mềm mại của Thủy Mẫn Đan thì lập tức tan thành nước
Tất cả đều được Ni Phả Phả thu vào mắt. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-don-chi-luyen/2797044/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.