Editor: Vanny
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Tuệ Cẩm phải thành thân rồi. Đoàn đón dâu dài thật là dài, không khí vui tươi rực rỡ. Nguỵ Cẩn Ngôn cưỡi con ngựa cao lớn, cả người mặc áo đỏ, khuôn mặt mang theo ý cười không ngớt, thường quay đầu lại nhìn kiệu hoa ở phía sau.
Đồ cưới của Thẩm Tuệ Cẩm có tới 64 rương lớn, người kiêng đồ cưới kéo dài tới mấy dặm đường. Người bên đường chỉ chỉ trỏ trỏ: “Nhị cô nương Thẩm gia này là cô nương dòng chính của đại phòng Thẩm gia, sao lại hạ gả cho Nguỵ gia. Nghe nói Thẩm lão thái gia về rồi, vậy mà Thẩm lão thái gia cũng đồng ý.”
“Ngươi không biết rồi, nghe người ta nói rằng Thẩm đại lão gia là một kẻ hồ đồ. Lúc trước muốn gả Thẩm nhị cô nương này cho tiểu công tử Lưu gia – Lưu Trạm đó… sau này chuyện đó bị đồn ra, lúc này mới từ bỏ ý định, đoán chắc hẳn là sợ đại lão gia này lại hồ đồ, hứa gả lung tung cô nương cho người khác, lúc này Thẩm phu nhân mới khẩn trương định hôn sự cho nhị cô nương Thẩm gia. Nghe nói, gia cảnh bần hàn cũng không sao, chỉ cần nhân phẩm và tính cách đàng trai tốt là được. Ta nghe nói công tử Nguỵ gia là người tốt, nói không chừng sau này sẽ gầy dựng được thành tựu lớn.”
Khi đoàn đón dâu tới cổng lớn Nguỵ gia, Nguỵ Cẩn Ngôn xoay người xuống ngựa đá cửa kiệu. Hỉ nương ở bên cạnh cười ngọt ngào nói mấy câu may mắn rồi đỡ Thẩm Tuệ Cẩm ở trong kiệu hoa xuống kiệu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-don-chan-quoc-sac/779998/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.