Editor: Vanny 
Dung mạo cô nương đó thật khiến người ta kinh ngạc. Ngay cả Thẩm Mẫu Đơn và Thẩm Tuệ Cẩm cũng không nhịn được nhìn ngắm mấy lần chứ đừng nói đến mấy người xung quanh. Cô nương đó dường như cũng chú ý tới ánh mấy của mấy người Thẩm Mẫu Đơn, hơi gật đầu với Thẩm Mẫu Đơn và Thẩm Tuệ Cẩm, nhẹ cười. 
Thẩm Mẫu Đơn và Thẩm Tuệ Cẩm cũng nở nụ cười đáp lại. Đúng lúc lái đò chèo thuyền qua, Thẩm Mẫu Đơn theo Thẩm Tuệ Cẩm bước xuống thuyền. Hai người các nàng ngồi một chiếc thuyền. Tần Niệm Hương, Tư Cúc và nha hoàn của Tuệ Cẩm ngồi một chiếc thuyền. Lần dạo hồ này cũng vì vui chơi nên đa số mọi người đều là tự chèo thuyền, bọn họ cũng không ngoại lệ, để lái đò đợi ở trên bờ, tự mình chèo thuyền đi sâu vào đám hoa sen. 
Hoa sen và đài sen ở đây đều có thể hái. Mấy người chèo sâu vào hồ sen liền dừng lại, hái mấy cành hoa sen và đài sen bỏ xuống thuyền, hoa sen toả ra hương thơm nhàn nhạt. Mấy người lột bỏ đài sen ở trên thuyền để lấy hạt sen ra bắt đầu ăn và tán gẫu. 
Tư Cúc vẫn còn lưu luyến vị cô nương dung mạo khuynh thành lúc nãy, ăn một viên hạt sen, cảm thán nói: “Trên thế gian vậy mà có một vị cô nương xinh đẹp như vậy, cũng không biết chàng trai nào may mắn có thể cưới được cô nương ấy. Cưới một tân nương xinh đẹp như vậy về nhà chỉ cần để đó ngắm thôi cũng đủ cảnh đẹp ý vui rồi.” 
Bên cạnh vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-don-chan-quoc-sac/779973/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.