Cảnh bảo và lưu ý:
Chương truyện này có mang yếu tố “Lời nói thô tục”. Hy vọng các độc giả sẽ cân nhắc trước khi xem.
——————————
Hải An vứt bỏ khẩu trang, cậu bắt đầu nhăn mặt. Cậu trai trẻ đang cố gắng phớt lờ những lời nói nhảm nhí của cục lông. “Lẽ ra mình nên để nó chìm chung với cái cặp.” Đó là suy nghĩ hiện lên trong đầu Hải An nhiều nhất.
Hải An cảm thấy thật khó để hít thở. Âm thanh nước chảy thật ồn ào. Cơ thể cậu ngâm trong nước trở nên ngứa ngáy, tệ hơn là thân nhiệt đang giảm dần. Cả cơ thể đang dần kiệt sức, nó khiến Hải An không thể tập trung vào hoàn cảnh trước mặt.
Đôi tai nghe chống ồn của cậu có vẻ như sẽ hỏng hoàn toàn sau chuyến đi này. Đây là đôi tai nghe mẹ đã phải để tiền tận nửa năm mới mua nổi. Đôi tai nghe mà cậu đã nâng niu từ rất lâu.
Hải An suy nghĩ lan man rồi bỗng lại nhớ về mẹ.
Gần đây cậu không còn đưa cơm đến cho mẹ nữa. Không biết mẹ có ăn quen đồ ăn ở đó không?
‘Buổi trưa trời rất nóng, hy vọng mẹ sẽ bật điều hoà.’
Trước khi có cậu và anh trai, cuộc sống của mẹ rất tốt. Tuy không phải lúc nào cũng rủng rỉnh tiền nhưng mẹ cũng không mang trên lưng một xấp giấy nợ như hiện tại.
Hải An nhớ về cuộc sống của mẹ trong những lời kể của anh trai. Mẹ cậu là một Nhà thực vật học đầy triển vọng, cha cậu lúc đó dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-cua-bau-troi/2905608/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.