Hải An nhìn vết thương trên chân của mình đã được băng bó rất cẩn thận, cậu gật đầu với thiếu nữ bày tỏ sự biết ơn.
Cục lông nói rằng mọi người sẽ an toàn trong mười giờ tới và cậu cần phải đi xử lý cái thứ kia trong khoảng thời gian đó.
Hải An nhớ lại những thông tin mà cục lông đỏ đã đề cập. Thứ biến dị kia không thể di chuyển được, nó chỉ có thể sử dụng những cái rễ cây để lôi con mồi về tổ.
Thứ mà Hải An đang nhắc đến có khả năng là một thực vật biến dị. Nó đã ăn sạch sẽ những con thú hoang trong ngọn núi này. Ngoài ra nó còn trồng những nụ hoa ký sinh trên cây cối trong khu vực để kiểm soát và hút chất dinh dưỡng.
Mười giờ là khoảng thời gian để những nụ hoa ký sinh có thể mọc lại. Hải An cần nhanh chóng hồi phục và lên kế hoạch giết thứ biến dị đó.
Cả nhóm đều đang kiệt sức nhưng may mắn là ngoài Hải An thì không có ai bị thương. Căn lều được dựng lại một cách tạm bợ. Mọi người rúc sát vào nhau như những con chim mắc mưa.
Sương mù vẫn dày đạc, Hải An chậm rãi cảm nhận sự lạnh lẽo của sương mù qua làn da.
Khu rừng chỉ cung cấp cho cục lông đỏ về những đặc điểm của thứ thực vật biến dị mà không nói rõ về hình dáng của cái tổ hay môi trường xung quanh. Cả điểm yếu cũng không biết. Hải An không thể lập kế hoạch với số lượng thông tin ít ỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-cua-bau-troi/2905588/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.