Một phần mảnh vải bị nhét vào bên trong, phía sau kéo thật dài một đoạn, đung đưa trên cái mông tựa như một cái đuôi vậy, An Triệt Nguyên khó chịu, cọ cọ quần ngủ, gì đó bên trong lại chảy ra.
Khang Thần trực giác không muốn để chảy ra nhiều nữa , vì vậy lại nhét vô chặn lại.
An Triệt Nguyên phát hoả, nghiêng người hơi mang ủy khuất mà nhìn Khang Thần, nhưng rồi lại không dám làm trái ý anh, liền quay người trở lại.
Nhìn cậu hốc mắt từ từ trở nên phiếm hồng, Khang Thần lúc này mới phục hồi tinh thần, ý thức được mình đây là đang khi dễ người ta, lập tức ngượng ngùng dừng tay, thương xót mà lấy quần lót ra, đem chất lỏng đang không ngừng chảy mà phóng xuất ra.
Drap giường đã dính bẩn, Khang Thần liền mặc quần áo, đến trước phòng vệ sinh đổ đi chậu nước, sau đó ôm An Triệt Nguyên đi vào phòng vệ sinh rửa sạch.
Ký túc xá phòng vệ sinh không có bồn tắm, cũng không có vòi hoa sen, chỉ có một bồn cầu, một bồn rửa mặt lớn, còn có một tấm gương.
Khang Thần dùng tư thế như cho đứa trẻ đi tiểu đem An Triệt Nguyên đặt lên bồn rửa, để cho cậu dựa vào mình, hai chân đạp ở trên tường, sau đó mở ra đối diện trước vòi nước.
Với cái tư thế đối diện trước gương này, An Triệt Nguyên vô cùng xấu hổ mà giãy dụa người, bụm mặt liều mạng ngửa đầu về phía sau.
Nước từ vòi nước đều là nước lạnh, mặc dù khí trời đã ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-coi-quan-toi-giup-cau-thoa-thuoc/192996/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.