Phòng vệ sinh đã thông báo sửa đã hơn một lần, không biết quản lý ký túc đã quên mất hay không, cư nhiên một mực vẫn không ai tới sửa. Sau đó chính là cân nhắc đến một ít hành động không thích hợp ở dưới ánh sáng mà tiến hành, vì vậy rất ăn ý là ai cũng không có lại đi báo cáo lại.
Bất quá đây mới là điều lo lắng nha, mỗi lần An Triệt Nguyên cởi quần sau muốn đi phòng vệ sinh bôi thuốc, đều bị Khang Thần kéo qua ngồi ở trên đùi anh, nói cái gì là như vậy ánh sáng sẽ hảo, thấy được rõ, vài ba lần như vậy, cậu cũng đã quen, còn có thể vừa được bôi thuốc vừa cùng Khang Thần nói chuyện phiếm, chỉ là đại đa số Khang Thần đều chẳng để ý gì đến cậu.
Nên rồi câu chuyện cái phòng vệ sinh này cũng bị bọn họ quên đi.
Cho nên, nương theo dư quang ở trong phòng, Khang Thần không biết từ đâu ra lấy được một cái chậu nhỏ, đổ nước nóng vào, lại thêm một chút nước lạnh, âm ấm vừa đủ.
“Cái chậu nhỏ như vậy, thế nào ngồi vào được a.” An Triệt Nguyên lầm bầm.
“……” Khang Thần nhất thời không hiểu được suy nghĩ của cậu “Cái gì ngồi vào được?”
“ Không ngồi vào được tôi thế nào rửa?”
“……”
“……” An Triệt Nguyên mở to hai mắt, cậu cơ hồ lập tức phản ứng kịp phải rửa thế nào, “Tôi không muốn như vậy…cái… cái đó nó… nó quá nhỏ, không đúng, quá giống phụ nữ…”
“……” Khang Thần lại không thể lý giải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-coi-quan-toi-giup-cau-thoa-thuoc/192991/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.