🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hệ thống: Bạn mời Vũ Nhiên gia nhập đội ngũ.

Vũ Nhiên đã có đội ngũ.

Hệ thống: Bạn xin gia nhập đội ngũ của Vũ Nhiên.

Bạn gia nhập của Vũ Nhiên.

Oác, Vũ Chi Đồng đã ở, vừa vặn, ba người nói chuyện rõ ràng luôn, Tô Lạc hừ một tiếng đang định đánh chữ, thì thấy vù một cái.

Hệ thống: Vũ Chi Đồng bị Vũ Nhiên mời ra đội ngũ.

< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Làm gì vậy? Tôi khi nào thì lên acc anh xóa ở riêng? Tôi biết anh là gì sao? A?

< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Cô ta nói? Nhanh như vậy!

< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Nếu nói là tôi tự mình xoá bỏ ở riêng thì mất mặt quá, ủy khuất em chút thôi a~ bà xã!

< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Cút, não tàn!

Hệ thống: Hạ Lãnh Nguyệt rời khỏi đội ngũ.

Tô Lạc luôn cho rằng Linh Dực mặc dù hạ lưu vô sỉ nhưng vẫn khá đáng yêu, làm cho người ta dở khóc dở cười thỉnh thoảng lại làm cho người ta cảm động không thôi, hơn nữa trong lòng cô, hạ lưu vô sỉ được khen ngợi, thỉnh thoảng lớn tiếng quát một tiếng cút, cũng là ngậm bồ hòn làm ngọt trước nho nhỏ chống cự, nhưng mà trong tự điển của cô, não tàn, tuyệt đối thuộc về ngôn ngữ mắng chửi người nặng nhất.

Cô cảm thấy mình giống như nuốt phải con ruồi, muốn ly hôn thì ly hôn, cũng chẳng có gì ghê gớm, lúc trước kết hôn cũng không liên quan với cô, làm như là cô cứ quấn quít lấy anh ta không thả không bằng, có ý nghĩa sao? Trên internet, việc những cô gái mặt dạn mày dày đuổi theo anh ta khiến cho anh ta cảm thấy rất sung sướng sao? Đây không phải não tàn thì là cái gì?

Tô Lạc hùng hổ chạy đến Đỉnh Hồ ở Trung Nguyên, tìm được NPC ly hôn, nhấn nói chuyện tìm hiểu tỉ mỉ một phen, sau đó xin Linh Dực tổ đội.

Vợ chồng ly hôn, nếu như hai người tổ đội đi vào thoả thuận ly hôn, sau 5 ngày ở riêng là có thể tách ra, Hệ thống đều tự khấu trừ 50 kim làm phí tổn thất tinh thần, nhưng nếu như vợ chồng một phía đơn phương đi xin ở riêng, sau 5 ngày sẽ thành cưỡng chế ly hôn, nếu như phía bên kia liên tục không đồng ý, sẽ bị Hệ thống phán định là hồng hạnh xuất tường, khấu trừ một lượng tiền lớn làm nghiêm phạt, cho nên Tô Lạc nhấn tổ đội Linh Dực.

Vài giây sau, thì thấy dòng chữ màu đỏ của Hệ thống nhẹ nhàng đi ra.

Hệ thống: Vũ Nhiên cự tuyệt lời mời tổ đội của bạn.

#$&*^%!

Tô Lạc nhấn mở bưu kiện, đang định gửi thư cho Linh Dực, thì thấy nói chuyện riêng của anh ta nhẹ nhàng lại đây.

Vũ Nhiên nói với bạn: Nha, đừng nghĩ tổ đội đi ở riêng.

Ặc . . . Sao biết hay vậy?

Tô Lạc nổi trận lôi đình, không tổ đội, lão tử một mình nhấn ở riêng!

Vũ Nhiên nói với bạn: Tôi chắc chắn sẽ không đồng ý ly hôn, liên tục từ chối, làm cho Hệ thống biết là chú vứt khí tử, trừ hết mấy nghìn kim luôn.

Bạn nói với Vũ Nhiên: Anh ngoan. . .

Sau sự kiện ở riêng lần này, Tô Lạc cùng Linh Dực lại lần nữa chiến tranh lạnh. Đương nhiên đối tượng cùng lần trước xảy ra đổi cho nhau, trước đây là Linh Dực không để ý tới Tô Lạc, lần này là mặc kệ Linh Dực ra vẻ đnág yêu thế nào đi nữa, Tô Lạc cũng không phản ứng lại, ở lần nào đó nhìn thấy Linh Dực và Vũ Chi Đồng ở Lưu Vân Độ đi dạo, Tô Lạc nhấn mở danh sách bạn tốt, thấy Linh Dực phát ra tin nhắn, muốn ly hôn thì làm nhanh lên, đừng đem con gái nhà người ta xóa bạn tốt hay là kéo vào sổ đen.

Mà đề tài nói về Linh Dực và Vũ Chi Đồng cũng thỉnh thoảng truyền vào tai Tô Lạc, đó là Quyển Quyển chọn thời gian cùng Tô Lạc tinh tế thảo luận một phen. Mà Tô Lạc cũng là đem gút mắt của mình và Linh Dực nói cho cô nàng nghe, cuối cùng bày tỏ, cô và không có tình yêu tồn tại, Linh Dực cần chính là một bình sữa, mà cô là bị ép trở thành cái bình sữa kia, hôm nay có bình sữa chuyên trách xuất hiện, cô nói chung là đã được giải thoát.

Quyển Quyển cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, nhưng cô gái này đối với tình yêu rất coi trọng, mặc dù chỉ là trò chơi, nhưng chơi trò chơi cũng giống như sự thật vậy, những tình cảm kia đều là nỗ lực mà có, cũng không phải là hư cấu, cũng giống như giữa vợ chồng không những có tình yêu còn phải có trách nhiệm, hơn nữa cô nàng cho rằng Linh Dực và Tô Lạc chắc chắn có tình cảm, kẻ trong cuộc thì mê kẻ bàng quan thì tỉnh, cô nàng lấy tư cách là người ngoài cuộc có thể nhận ra được.

Đương nhiên, nếu như Linh Dực thay lòng đổi dạ, cô nàng sẽ kiên định đứng ở bên phía Tô Lạc.

T T ——

Vốn không có thật tình, làm sao thay đổi a.

Nhưng Quyển Quyển nói làm cho Tô Lạc vô cùng cảm động, bởi vì rất nhiều khi, trong trò chơi, giống như Linh Dực loại này thân phận, mọi người đối với lão bà tôn kính, làm bạn bè với lão bà, tham gia vào vòng tròn này, cũng chỉ là vật phẩm phụ thuộc anh ta mà thôi. Đến lúc đó chỉ thấy người mới cười không nghe thấy người cũ khóc, mặc dù Tô Lạc không quan tâm, cảm thấy tình cảm giữa cô và Linh Dực không phải thật, ở trong một khoảng thời gian chỉ sợ cũng sẽ khó chịu một chút, bởi vì cô đã đem Võ Nghệ Cao Cường trở thành nhà, không phải vì Linh Dực, mà là vì mỗi người trong bang.

Cô sợ sẽ phải xấu hổ khi tiếp tục ở trong Võ Nghệ Cao Cường, có lẽ nói không thể sống yên ổn, thế nhưng lời của Quyển Quyển không thể nghi ngờ là cho cô một viên thuốc an thần, ít nhất, cô đã được mọi người công nhận, mà không phải bởi vì Linh Dực.

. . .

Tuy gần đây máu chó tràn trề cộng thêm cơn giận bung bét nhưng cô cũng có một điều đáng để vui mừng, đó là Khinh Ca login, nói rằng laptop cô nàng đột nhiên bị hỏng, đem đến tiệm sửa vài ngày, về phầnHoan Ca, cô không có hứng thú.

Bởi vì cô nàng đã nghĩ thông, từ khi quay lại trò chơi này, cô nàng cũng đã có dũng khí đối mặt đoạn tình cảm đã đi qua. Về phần Dạ Dạ, khi Dạ Tử chọn rời đi, ai biết Dạ Tử có còn có thể trở về nữa hay không, nếu như lại trở về, anh ta sẽ bó qua Dạ Tử sao?

Anh ta sẽ không.

Ngày trước Hoan Ca đối với Dạ Dạ, cùng Dạ Dạ đối với Dạ Tử giống nhau. Ngày trước Hoan Ca sẽ vì Dạ Dạ yên lặng làm tốt toàn bộ, Dạ Dạ thì bởi vì Dạ Tử một câu nói làm mọi thứ.

Liên tục truy đuổi, sẽ mệt.

Mà bây giờ, Khinh Ca nghĩ thông, nhưng không có nghĩa là Dạ Dạ cũng nghĩ thông, bằng không, anh ta sẽ không bức thiết muốn cùng Hoan Ca cùng một chỗ như vậy, tình cảm tùy duyên, anh ta chẳng qua là chính mình không qua được, cũng như thế, anh ta cho rằng Hoan Ca vẫn còn là Hoan Ca một mực bằng lòng đuổi theo phía sau anh ta như trước đây.

Chỉ tiếc cảnh còn người mất, có cô gái dù dài tình, nhưng nếu thật sự thương thấu tâm rồi, một khi đập nồi dìm thuyền, sẽ giống như luân hồi chuyển thế thoát thai hoán cốt, tàn nhẫn mà quyết tuyệt.

Khinh Ca chính là loại người này.

Mà Tô Lạc cũng là như thế.

Thế là Khinh Ca cũng biết được quý danh của Tô Lạc, họ Hạ tên Lãnh Nguyệt, là nữ Băng Tâm máu chó nhất toàn sever, không ai có thể bằng.

< Tổ Đội > Khinh Ca: Sư phụ của Minh Nguyệt thật tốt bụng a!

< Đội Trưởng > Ngày Đó Minh Nguyệt: Đương nhiên, sư phụ mình tốt nhất.

< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: T T~

< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Nếu không sư phụ mình cũng làm sư phụ của cậu đi?

Sặc ——

Tiểu đồ đệ, con là muốn cầu hôn hay là muốn sư muội a?

Cha ta cũng là cha ngươi, cái này coi như là cầu hôn rồi, nhưng sư phụ ta cũng là sư phụ của ngươi, tính thần mã à?

< Tổ Đội > Khinh Ca: Hạ Hạ đồ đệ cô ngốc quá đi, haha.

< Tổ Đội > Khinh Ca: Có điều rất dễ thương, ha ha.

< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Hắc hắc ~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.