\- 'Duật Hành\.\.\.Duật Hành\.\.\.anh đừng đi\.\.\.' Giọng cô nức nở\, nước mắt rơi xuống\.
\- 'Em xin anh\.\.\.đừng đi\.\.\.đừng\.\.\.' Khương Gia Hy ngồi bật dậy\, ánh mắt hoảng loạn nhìn xung quanh\.
Tiểu Ngạn chạy vào, lo lắng hỏi :'Sao thế? Cậu gặp ác mộng sao?'
Khương Gia Hy đưa mắt nhìn xung quanh, bên ngoài trời đã sáng từ khi nào. Vừa rồi cô đã mơ một giấc mơ rất chân thực, mơ anh bỏ cô và con đi cùng Thụy Nhan, anh ở trong giấc mơ vô cùng lạnh lùng và tuyệt tình, cô đã khóc, khóc rất nhiều nhưng đổi lại anh càng ngày càng rời xa cô.
\- 'Đừng nghĩ nữa\.\.\.mình đã nấu đồ ăn sáng rồi\, cậu mau vệ sinh cá nhân rồi ra ăn sáng\.' Tiểu Ngạn kéo chăn gấp gọn lại rồi nói\.
Khương Gia Hy từ từ bước xuống giường, trong lòng vẫn đang lo sợ giấc mơ vừa rồi. Sau khi vệ sinh cá nhân, cô đi ra ngoài, mùi đồ ăn bay lên lượn lờ trong gian bếp khiến cô thấy hơi buồn nôn.
Tiểu Ngạn kéo ghế ra :'Mời quý cô ngồi, rất hân hạnh khi được tiếp đón.'
Khương Gia Hy ngồi xuống, Tiểu Ngạn ngồi đối diện cô :'Ăn đi, vừa rồi mình có đi mua thuốc bổ cho cậu, đang mang thai phải uống nhiều thuốc bổ, ăn nhiều thì sau này em bé mới mập mạp được. Mình sẽ làm mẹ nuôi nhé!'
Khương Gia Hy cầm đũa lên, khẽ cười, Tiểu Ngạn gắp cho cô miếng thịt bò :'Con yêu, hôm qua mẹ nuôi không có ý gì đâu, đừng giận mẹ nuôi nhé! Làm sao có thể bỏ con được cơ chứ.'
\- 'Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243382/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.