Tiểu Ngạn đi đến đỡ lấy cô :'Từ giờ đừng buồn nữa, sẽ không tốt cho đứa bé đâu.'
Trần Vỹ nhìn theo :'Mọi chuyện xảy ra nhanh quá.'
Đường Duật Hành mím môi, anh cũng thấy mọi thứ trôi qua nhanh quá, nhanh đến mức anh cũng không thể làm chủ được. Mặt trời xuống núi, để lại vệt nắng vàng nhạt, Lý Kiệt đi đầu, phía sau là Đường Duật Hành dìu cô đi, sau là Tiểu Ngạn lẳng lặng bước đi cùng Trần Vỹ, họ từ từ rời khỏi nghĩa trang, trở về thành phố.
Tất cả lên nhà của Đường Duật Hành, Lý Kiệt ngồi một mình đọc báo, Tiểu Ngạn cùng Trần Vỹ đi siêu thị mua vài thứ để nấu, anh đưa cô vào phòng.
\- 'Em không thấy buồn ngủ\.' Mắt cô đỏ hoe\, sưng lên\, nhỏ giọng nói\.
Đường Duật Hành thở dài :'Vậy qua thư phòng với anh.'
\- 'Vâng\.' Cô ngoan ngoãn đi theo anh vào thư phòng\, anh ngồi xuống rồi kéo cô ngồi lên đùi mình sau đó bật máy tính lên\, những con số dài dằng dặc hiện ra\, Khương Gia Hy không hiểu được những chuyện này\.
Anh gõ vài phím rồi lại tiếp tục kéo chuột, cô ngồi im nhìn theo, lướt đến giá cổ phiếu thì cô mới biết được. Thì ra đây là cổ phiếu ở Đường Thị, nhưng chỉ có 40%, không phải số nhỏ nhưng đối với Đường thị thì con số này không thể ngồi vào Hội đồng quản trị.
\- 'Em nghĩ ngày hôm đó sẽ thế nào?' Anh hỏi\.
Khương Gia Hy mím môi, vậy là anh chọn rồi sao?
\- 'Sao thế?' Anh xoa nhẹ hông cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243375/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.