Đêm nay cậu ôm cô ngủ, hai người như một cặp vợ chồng, để mặc những chuyện không vui chìm dần trong bóng tối, cậu mãn nguyện cười, ôm chặt lấy cô hơn.
Khách sạn...
Đường Gia Huy mở cửa đi vào phòng của Joy Lia như bình thường, anh ngồi xuống một chiếc ghế.
Trên người anh nồng nặc mùi rượu, có lẽ đã uống không ít :'Nói đi, tại sao lại làm như vậy?'
\- 'Em đã từng nói với anh rồi mà\. Nếu anh không kí thì ngày lễ đính hôn của em trai anh sẽ rất thú vị\.'
Hai tay anh ta nắm chặt lại, đứng dậy, hùng hổ đi về phía cô, đè cô xuống ghế :'Cô bị thần kinh rồi sao? Đứa con này chưa chắc gì đã là của tôi, tại sao lại ép người quá đáng như vậy.'
'Bốp' Joy Lia không suy nghĩ gì cho anh ta một bạt tai :'Anh nên nhớ đêm đó chúng ta đều là lần đầu tiên, cũng từ đêm đó em cũng không tiếp xúc với ai. Ít nhất thì em vẫn sạch hơn anh nghĩ.'
Bàn tay di chuyển đến cổ cô, sau đó bóp chặt lại :'Cô...có biết nếu như mọi người biết Khương Gia Hy là vợ tôi thì chuyện ngày hôm nay tôi sẽ bị mất hết thể diện, cô thật bỉ ổi...'
Gương mặt cô tái nhợt đi, nhưng ánh mắt vẫn bình thản :'Chính vì em biết mới làm vậy...em cần anh, con cũng cần anh mà...'
\- 'Nhưng tôi không cần\.\.\.' Đường Gia Huy tức giận nói\.
Đôi mắt cô cụp xuống, bất chợt mũi thấy lành lạnh, một ít máu xộc lên mũi cô, Đường Gia Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243368/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.