Cô ngâm mình trong bồn nước lạnh ngắt, khuôn mặt trắng bệch, đôi môi tái nhợt, đôi mắt đỏ hoe, nhưng cô vẫn cảm nhận được nước mắt của mình rất nóng. Qua một lúc, cô đứng dậy, mặc chiếc áo choàng tắm vào, mái tóc ướt sũng, nước rỏ xuống sàn và ướt cả một vùng áo chỗ lưng.
'Cạch' Lúc này cánh cửa phòng ngủ mở ra, Đường Duật Hành một tay bỏ vào túi quần âu đen, một tay khóa trái cửa lại, cậu quay người, hàng lông mày nhíu lại.
\- 'Tại sao lại để đầu ướt như vậy? Lỡ bị cảm thì sao?'
Khương Gia Hy mím môi, khàn giọng :'Cậu đi ra ngoài đi.'
\- 'Ngồi xuống đây\.' Cậu cầm lấy chiếc khăn tắm\, giọng nói như ra lệnh\, cố tình bỏ qua lời nói vừa rồi của cô\, hơi thở ngày càng nguy hiểm\.
Khương Gia Hy hít thở sâu :'Tôi xin cậu...cậu ra ngoài đi.'
\- 'Khương Gia Hy\, em nổi giận với ai? Tối qua thì không nghe điện thoại\, sáng nay về cũng không nhìn tôi lấy một cái\, giờ thì bày ra bộ dạng này?'
Khương Gia Hy nắm chặt lấy bên áo của mình :'Tôi không giận ai cả, tôi muốn ở một mình...xin cậu...'
Đường Duật Hành ấn cô ngồi xuống chiếc ghế ở bàn trang điểm, định lau tóc cho cô thì chiếc khăn bị cô mạnh mẽ hất rơi xuống sàn nhà. Đường Duật hành nén thở một tiếng, lồng ngực trào lên cơn giận dữ dội.
\- 'Chúng ta kết thúc đi\.\.\.sẽ chẳng có kết quả gì đâu\, tôi và cậu sống không hề vui vẻ gì\.\.\.chúng ta hãy kết thúc tất cả đi\, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243344/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.